古诗词

林绍唐

题松鹿图

林绍唐

养成头角几春秋,立脚尘寰自结俦。yǎng chéng tóu jiǎo jǐ chūn qiū,lì jiǎo chén huán zì jié chóu。
老柏丰标觇素抱,灵芝气味意相投。lǎo bǎi fēng biāo chān sù bào,líng zhī qì wèi yì xiāng tóu。
宋贤古洞曾陪读,虞帝深山记与游。sòng xián gǔ dòng céng péi dú,yú dì shēn shān jì yǔ yóu。
待到笙簧吹鼓候,也从萍野鸣呦呦。dài dào shēng huáng chuī gǔ hòu,yě cóng píng yě míng yōu yōu。

春风

林绍唐

春风吹花开,春风吹花落。chūn fēng chuī huā kāi,chūn fēng chuī huā luò。
开落一春风,春风何厚薄。kāi luò yī chūn fēng,chūn fēng hé hòu báo。
不受春风恩,不怨春风恶。bù shòu chūn fēng ēn,bù yuàn chūn fēng è。