古诗词

林朝崧

闻角

林朝崧

孤城背岭数声和,吹落英雄老泪多。gū chéng bèi lǐng shù shēng hé,chuī luò yīng xióng lǎo lèi duō。
夜半起来频抚髀,一痕月冷旧山河。yè bàn qǐ lái pín fǔ bì,yī hén yuè lěng jiù shān hé。

闻角

林朝崧

声声悲壮动关河,似比闻鸡感慨多。shēng shēng bēi zhuàng dòng guān hé,shì bǐ wén jī gǎn kǎi duō。
唤起从军十年梦,封侯事业久蹉跎。huàn qǐ cóng jūn shí nián mèng,fēng hóu shì yè jiǔ cuō tuó。

再用前韵和仲衡

林朝崧

凛烈霜天下角鹰,薜萝山馆鬼吹灯。lǐn liè shuāng tiān xià jiǎo yīng,bì luó shān guǎn guǐ chuī dēng。
如何久住荒寒境,快马轻裘返五陵。rú hé jiǔ zhù huāng hán jìng,kuài mǎ qīng qiú fǎn wǔ líng。

观潮

林朝崧

百丈群飞白练寒,酒酣独立海门看。bǎi zhàng qún fēi bái liàn hán,jiǔ hān dú lì hǎi mén kàn。
有灵曾助骑鲸客,惆怅东宁霸业残。yǒu líng céng zhù qí jīng kè,chóu chàng dōng níng bà yè cán。

观潮

林朝崧

夕阳西下海漫漫,雪滚雷轰势未安。xī yáng xī xià hǎi màn màn,xuě gǔn léi hōng shì wèi ān。
可惜我无犀弩射,空思赤手挽狂澜。kě xī wǒ wú xī nǔ shè,kōng sī chì shǒu wǎn kuáng lán。

和仲侄

林朝崧

壮志难酬世事新,聊将游戏度青春。zhuàng zhì nán chóu shì shì xīn,liáo jiāng yóu xì dù qīng chūn。
若因三宿怀桑下,便是拖泥带水人。ruò yīn sān sù huái sāng xià,biàn shì tuō ní dài shuǐ rén。

和仲侄

林朝崧

冶游已倦归何晚,残岁难留去太匆。yě yóu yǐ juàn guī hé wǎn,cán suì nán liú qù tài cōng。
知否家中人忆汝,一番儿女又青黄。zhī fǒu jiā zhōng rén yì rǔ,yī fān ér nǚ yòu qīng huáng。

改诗

林朝崧

对客挥毫恐未宜,闭门索句敢嫌迟。duì kè huī háo kǒng wèi yí,bì mén suǒ jù gǎn xián chí。
十分意匠经营后,才到黄庭恰好时。shí fēn yì jiàng jīng yíng hòu,cái dào huáng tíng qià hǎo shí。

改诗

林朝崧

拙速由来逊巧迟,八叉七步漫称奇。zhuō sù yóu lái xùn qiǎo chí,bā chā qī bù màn chēng qí。
运斤鼻上成风处,真有骚坛一字师。yùn jīn bí shàng chéng fēng chù,zhēn yǒu sāo tán yī zì shī。

改诗

林朝崧

撚断髭须落尽眉,几番点窜费心思。niǎn duàn zī xū luò jǐn méi,jǐ fān diǎn cuàn fèi xīn sī。
岂知精益求精处,更苦当初脱稿时。qǐ zhī jīng yì qiú jīng chù,gèng kǔ dāng chū tuō gǎo shí。

春郊即事

林朝崧

数家水竹傍城坳,墙垩黄泥屋盖茅。shù jiā shuǐ zhú bàng chéng ào,qiáng è huáng ní wū gài máo。
曾是土牛行处路,笙歌久不到东郊。céng shì tǔ niú xíng chù lù,shēng gē jiǔ bù dào dōng jiāo。

洗砚

林朝崧

岁久微凹聚墨痕,池边洗处看鱼吞。suì jiǔ wēi āo jù mò hén,chí biān xǐ chù kàn yú tūn。
临流忽触兴亡感,铜雀台倾片瓦存。lín liú hū chù xīng wáng gǎn,tóng què tái qīng piàn wǎ cún。

新荷

林朝崧

青青贴水复笼烟,未到花时亦可怜。qīng qīng tiē shuǐ fù lóng yān,wèi dào huā shí yì kě lián。
解覆鸳鸯是情种,天教生小即团圆。jiě fù yuān yāng shì qíng zhǒng,tiān jiào shēng xiǎo jí tuán yuán。

新荷

林朝崧

碧池照影未田田,早有游鱼戏叶边。bì chí zhào yǐng wèi tián tián,zǎo yǒu yóu yú xì yè biān。
惆怅春光难买住,水仙空费铸青钱。chóu chàng chūn guāng nán mǎi zhù,shuǐ xiān kōng fèi zhù qīng qián。

画蝶

林朝崧

穿花来往急如梭,描出神情向衍波。chuān huā lái wǎng jí rú suō,miáo chū shén qíng xiàng yǎn bō。
绝好滕王新粉笔,几人依样绣蛮靴?jué hǎo téng wáng xīn fěn bǐ,jǐ rén yī yàng xiù mán xuē?

盆梅

林朝崧

不辞风雪老天涯,傲骨偏遭束缚加。bù cí fēng xuě lǎo tiān yá,ào gǔ piān zāo shù fù jiā。
打破金盆归庾岭,人间才有自由花。dǎ pò jīn pén guī yǔ lǐng,rén jiān cái yǒu zì yóu huā。

相思树

林朝崧

红豆江南唤小名,春风叶叶总离情。hóng dòu jiāng nán huàn xiǎo míng,chūn fēng yè yè zǒng lí qíng。
鸳鸯未解相思苦,飞上枝头得意鸣。yuān yāng wèi jiě xiāng sī kǔ,fēi shàng zhī tóu dé yì míng。

班超

林朝崧

沙漠宣威三十秋,腰悬金印幕青油。shā mò xuān wēi sān shí qiū,yāo xuán jīn yìn mù qīng yóu。
阿兄只刻燕然石,盖世功名让虎头。ā xiōng zhǐ kè yàn rán shí,gài shì gōng míng ràng hǔ tóu。

马援

林朝崧

章句何须守案萤,英雄谈吐即为经。zhāng jù hé xū shǒu àn yíng,yīng xióng tán tǔ jí wèi jīng。
千秋刻鹄传名语,训子家书是座铭。qiān qiū kè gǔ chuán míng yǔ,xùn zi jiā shū shì zuò míng。

马援

林朝崧

自拔西州返汉庭,据鞍何敢惜馀龄。zì bá xī zhōu fǎn hàn tíng,jù ān hé gǎn xī yú líng。
竟逢长者家儿怒,身后珍珠谤不停。jìng féng zhǎng zhě jiā ér nù,shēn hòu zhēn zhū bàng bù tíng。