古诗词

林维丞

寄守樵福州

林维丞

卌载客台阳,沧桑感一场。xì zài kè tái yáng,cāng sāng gǎn yī chǎng。
白头遭乱世,赤手怕还乡。bái tóu zāo luàn shì,chì shǒu pà hái xiāng。
有命何妨俟,无才只自伤。yǒu mìng hé fáng qí,wú cái zhǐ zì shāng。
故人如问讯,诗酒尚颠狂。gù rén rú wèn xùn,shī jiǔ shàng diān kuáng。

题查少白诗草

林维丞

堂堂旗鼓壮瀛东,多少名流拜下风。táng táng qí gǔ zhuàng yíng dōng,duō shǎo míng liú bài xià fēng。
万里波涛供啸傲,一囊琴剑老英雄。wàn lǐ bō tāo gōng xiào ào,yī náng qín jiàn lǎo yīng xióng。
诸侯倒屣争迎客,海贾求诗愿识公。zhū hóu dào xǐ zhēng yíng kè,hǎi jiǎ qiú shī yuàn shí gōng。
我亦骚坛称弟子,心香一瓣礼南丰。wǒ yì sāo tán chēng dì zi,xīn xiāng yī bàn lǐ nán fēng。

卖花声

林维丞

晓倚香奁画翠眉,新妆爱插好花枝。xiǎo yǐ xiāng lián huà cuì méi,xīn zhuāng ài chā hǎo huā zhī。
一声忽漏春消息,忙卷珠帘促侍儿。yī shēng hū lòu chūn xiāo xī,máng juǎn zhū lián cù shì ér。

催租败兴

林维丞

着意推敲是也非,忽闻租吏扣荆扉。zhe yì tuī qiāo shì yě fēi,hū wén zū lì kòu jīng fēi。
空留风雨重阳句,辜负花黄蟹正肥。kōng liú fēng yǔ zhòng yáng jù,gū fù huā huáng xiè zhèng féi。

赤壁鏖兵

林维丞

东风纵火壁翻新,百万貔貅付劫尘。dōng fēng zòng huǒ bì fān xīn,bǎi wàn pí xiū fù jié chén。
太息天心终负汉,不教一炬死奸臣。tài xī tiān xīn zhōng fù hàn,bù jiào yī jù sǐ jiān chén。

蒲剑

林维丞

绿艾为旗恰一军,休将拜竹笑殷勤。lǜ ài wèi qí qià yī jūn,xiū jiāng bài zhú xiào yīn qín。
较他示辱刘明府,更有威风胜十分。jiào tā shì rǔ liú míng fǔ,gèng yǒu wēi fēng shèng shí fēn。

九月梅

林维丞

冰肌玉骨漏香痕,早与黄花斗艳繁。bīng jī yù gǔ lòu xiāng hén,zǎo yǔ huáng huā dòu yàn fán。
想是台阳天气暖,不须十月便开樽。xiǎng shì tái yáng tiān qì nuǎn,bù xū shí yuè biàn kāi zūn。

诗牌

林维丞

闲将击钵当消寒,镇日沉吟倚画栏。xián jiāng jī bō dāng xiāo hán,zhèn rì chén yín yǐ huà lán。
雅兴骚坛添韵事,旁人莫作手谈看。yǎ xīng sāo tán tiān yùn shì,páng rén mò zuò shǒu tán kàn。

无情妓

林维丞

转眼无情只管骄,生成一种太轻佻。zhuǎn yǎn wú qíng zhǐ guǎn jiāo,shēng chéng yī zhǒng tài qīng tiāo。
桃花颜色杨花性,记否殷勤话昨宵。táo huā yán sè yáng huā xìng,jì fǒu yīn qín huà zuó xiāo。

秋阴

林维丞

清景迷离兴致豪,吟秋有客健挥毫。qīng jǐng mí lí xīng zhì háo,yín qiū yǒu kè jiàn huī háo。
芦花隐约渔舟泊,淡淡溪痕减半篙。lú huā yǐn yuē yú zhōu pō,dàn dàn xī hén jiǎn bàn gāo。

元宵

林维丞

椒花初晋酒初倾,又值天开不夜城。jiāo huā chū jìn jiǔ chū qīng,yòu zhí tiān kāi bù yè chéng。
谱出太平新景象,六街灯火管弦声。pǔ chū tài píng xīn jǐng xiàng,liù jiē dēng huǒ guǎn xián shēng。

冬至搓丸词

林维丞

纤手轻搓五夜灯,团圆冬节到今称。xiān shǒu qīng cuō wǔ yè dēng,tuán yuán dōng jié dào jīn chēng。
小姑笑问新来嫂,昨夜宜男卜未曾。xiǎo gū xiào wèn xīn lái sǎo,zuó yè yí nán bo wèi céng。

晓妆

林维丞

轻移莲步倚妆楼,十二珠帘乍上钩。qīng yí lián bù yǐ zhuāng lóu,shí èr zhū lián zhà shàng gōu。
洗却昨宵旧脂粉,簪花无力倩丫头。xǐ què zuó xiāo jiù zhī fěn,zān huā wú lì qiàn yā tóu。

梅窗

林维丞

几生修到话知心,香气当窗脉脉侵。jǐ shēng xiū dào huà zhī xīn,xiāng qì dāng chuāng mài mài qīn。
最好碧纱笼月影,孤山画稿静中寻。zuì hǎo bì shā lóng yuè yǐng,gū shān huà gǎo jìng zhōng xún。

香唾

林维丞

别传香唾亦奇谈,侍女犹夸气味甘。bié chuán xiāng tuò yì qí tán,shì nǚ yóu kuā qì wèi gān。
持比名花新破萼,露珠点点口轻含。chí bǐ míng huā xīn pò è,lù zhū diǎn diǎn kǒu qīng hán。

隙溪吐墨

林维丞

门外溪光漾一奁,浓痕隐约水痕黏。mén wài xī guāng yàng yī lián,nóng hén yǐn yuē shuǐ hén nián。
临流错认南宫画,泼墨云山扫笔尖。lín liú cuò rèn nán gōng huà,pō mò yún shān sǎo bǐ jiān。

野和尚

林维丞

不翻贝叶混尘凡,无限情根尚未芟。bù fān bèi yè hùn chén fán,wú xiàn qíng gēn shàng wèi shān。
博得当门弥勒笑,酒香花气满僧衫。bó dé dāng mén mí lēi xiào,jiǔ xiāng huā qì mǎn sēng shān。

吟坛老将

林维丞

久排大阵压吟场,横扫诗魔意气扬。jiǔ pái dà zhèn yā yín chǎng,héng sǎo shī mó yì qì yáng。
此即冠军真老手,一枝健笔捣三唐。cǐ jí guān jūn zhēn lǎo shǒu,yī zhī jiàn bǐ dǎo sān táng。