古诗词

林元俊

有感

林元俊

贫病交攻久未除,愁来难放两眉舒。pín bìng jiāo gōng jiǔ wèi chú,chóu lái nán fàng liǎng méi shū。
冰弦不遇钟期识,破甑频同范叔虚。bīng xián bù yù zhōng qī shí,pò zèng pín tóng fàn shū xū。
自惜鲋鱼居涸辙,谁怜骐骥困盐车。zì xī fù yú jū hé zhé,shuí lián qí jì kùn yán chē。
纵教沦落长如此,慰我还凭架上书。zòng jiào lún luò zhǎng rú cǐ,wèi wǒ hái píng jià shàng shū。

秋夜

林元俊

西风瑟瑟夜凄凉,何事萦心旅梦长。xī fēng sè sè yè qī liáng,hé shì yíng xīn lǚ mèng zhǎng。
蛩韵和秋吟远砌,萤灯带月照高梁。qióng yùn hé qiū yín yuǎn qì,yíng dēng dài yuè zhào gāo liáng。
倾觞自许三更醉,对菊频分一段香。qīng shāng zì xǔ sān gèng zuì,duì jú pín fēn yī duàn xiāng。
最厌邻家砧杵急,声声尽是捣愁肠。zuì yàn lín jiā zhēn chǔ jí,shēng shēng jǐn shì dǎo chóu cháng。