古诗词

林奉璋

道光三十年1850秋八月在台湾府署评石头记成作七律三章志喜

林奉璋

说石头经廿四春,龙沙万里上鲲身。shuō shí tóu jīng niàn sì chūn,lóng shā wàn lǐ shàng kūn shēn。
棹声鞭影都圆梦,雪送花迎各助神。zhào shēng biān yǐng dōu yuán mèng,xuě sòng huā yíng gè zhù shén。
斩断六根原是假,归来一笑却成真。zhǎn duàn liù gēn yuán shì jiǎ,guī lái yī xiào què chéng zhēn。
借观羲画尊麟笔,腐史于今有后尘。jiè guān xī huà zūn lín bǐ,fǔ shǐ yú jīn yǒu hòu chén。

道光三十年1850秋八月在台湾府署评石头记成作七律三章志喜

林奉璋

名教扶持自问难,谈情书上著铅丹。míng jiào fú chí zì wèn nán,tán qíng shū shàng zhù qiān dān。
平生差可斯吾信,未死居然此事完。píng shēng chà kě sī wú xìn,wèi sǐ jū rán cǐ shì wán。
古月一轮含妙象,梅花数点破春寒。gǔ yuè yī lún hán miào xiàng,méi huā shù diǎn pò chūn hán。
辟开儿女全忠孝,人兽关头豁大观。pì kāi ér nǚ quán zhōng xiào,rén shòu guān tóu huō dà guān。

道光三十年1850秋八月在台湾府署评石头记成作七律三章志喜

林奉璋

心血于焉用斗量,笔花生彩墨花香。xīn xuè yú yān yòng dòu liàng,bǐ huā shēng cǎi mò huā xiāng。
独燃一炬成秦火,横扫浮云见太阳。dú rán yī jù chéng qín huǒ,héng sǎo fú yún jiàn tài yáng。
著论不随无鬼没,问年原比鍊都长。zhù lùn bù suí wú guǐ méi,wèn nián yuán bǐ liàn dōu zhǎng。
老身杯酒同诗祭,事业欣欣托渺茫。lǎo shēn bēi jiǔ tóng shī jì,shì yè xīn xīn tuō miǎo máng。

咏张烈妇沈氏诗

林奉璋

贞志凌冰霜,芳心熏兰芷。zhēn zhì líng bīng shuāng,fāng xīn xūn lán zhǐ。
烈妇沈孺人,千秋能有几。liè fù shěn rú rén,qiān qiū néng yǒu jǐ。
忆昔年十八,适于张家是。yì xī nián shí bā,shì yú zhāng jiā shì。
德言兼容工,女宗实著美。dé yán jiān róng gōng,nǚ zōng shí zhù měi。
最得舅姑欢,郝法亦钟礼。zuì dé jiù gū huān,hǎo fǎ yì zhōng lǐ。
悠悠五年来,接踵生二子。yōu yōu wǔ nián lái,jiē zhǒng shēng èr zi。
聚顺合庭闱,静好联床笫。jù shùn hé tíng wéi,jìng hǎo lián chuáng zǐ。
同唱百年歌,所望偕老矣。tóng chàng bǎi nián gē,suǒ wàng xié lǎo yǐ。
夫也苦攻书,仲宣奈弱体。fū yě kǔ gōng shū,zhòng xuān nài ruò tǐ。
秋雨病又多,司马长卿似。qiū yǔ bìng yòu duō,sī mǎ zhǎng qīng shì。
病骨日支离,暗中空泪洒。bìng gǔ rì zhī lí,àn zhōng kōng lèi sǎ。
世无扁鹊医,膏肓病难起。shì wú biǎn què yī,gāo huāng bìng nán qǐ。
夫知病难起,曷胜长叹耳。fū zhī bìng nán qǐ,hé shèng zhǎng tàn ěr。
沉吟柏舟诗,妇也会其旨。chén yín bǎi zhōu shī,fù yě huì qí zhǐ。
长跪向夫前,盟心天可指。zhǎng guì xiàng fū qián,méng xīn tiān kě zhǐ。
倘夫不永年,妾身惟有死。tǎng fū bù yǒng nián,qiè shēn wéi yǒu sǐ。
九重黄泉路,依然共枕被。jiǔ zhòng huáng quán lù,yī rán gòng zhěn bèi。
地久又天长,与君相终始。dì jiǔ yòu tiān zhǎng,yǔ jūn xiāng zhōng shǐ。
一朝夫溘逝,三呼痛不已。yī cháo fū kè shì,sān hū tòng bù yǐ。
泣涕辞翁姑,不孝已若此。qì tì cí wēng gū,bù xiào yǐ ruò cǐ。
呜咽抚婴儿,不慈又如彼。wū yàn fǔ yīng ér,bù cí yòu rú bǐ。
俯仰抱憾间,全托诸娣姒。fǔ yǎng bào hàn jiān,quán tuō zhū dì sì。
娣姒时茫然,否否又唯唯。dì sì shí máng rán,fǒu fǒu yòu wéi wéi。
环列劝伤心,愿妇安汝止。huán liè quàn shāng xīn,yuàn fù ān rǔ zhǐ。
矧多未了缘,舍生何乃尔。shěn duō wèi le yuán,shě shēng hé nǎi ěr。
为问闺阃中,慷慨伊谁氏。wèi wèn guī kǔn zhōng,kāng kǎi yī shuí shì。
妇曰妾有心,金石坚莫比。fù yuē qiè yǒu xīn,jīn shí jiān mò bǐ。
夫亡与俱亡,万事付流水。fū wáng yǔ jù wáng,wàn shì fù liú shuǐ。
含殓玉与珠,束装纨与绮。hán liàn yù yǔ zhū,shù zhuāng wán yǔ qǐ。
附棺与附身,诚慎为夫庀。fù guān yǔ fù shēn,chéng shèn wèi fū pǐ。
招魂致诔词,哭奠陈酒醴。zhāo hún zhì lěi cí,kū diàn chén jiǔ lǐ。
齐衰为服丧,不尽情妮妮。qí shuāi wèi fú sàng,bù jǐn qíng nī nī。
扶榇才出门,转身归房里。fú chèn cái chū mén,zhuǎn shēn guī fáng lǐ。
换却新衣裳,脱却旧簪珥。huàn què xīn yī shang,tuō què jiù zān ěr。
整顿如好花,将残再结蕊。zhěng dùn rú hǎo huā,jiāng cán zài jié ruǐ。
须臾乃雉经,家人急奔视。xū yú nǎi zhì jīng,jiā rén jí bēn shì。
嗟乎命已绝,相对泪累累。jiē hū mìng yǐ jué,xiāng duì lèi lèi lèi。
闻者咸悲伤,赞叹挂诸齿。wén zhě xián bēi shāng,zàn tàn guà zhū chǐ。
贪生本人情,妇志一何伟。tān shēng běn rén qíng,fù zhì yī hé wěi。
万古此贞烈,海外青山峙。wàn gǔ cǐ zhēn liè,hǎi wài qīng shān zhì。