古诗词

范元亨

春日饮酒

范元亨

春芳不畏落,年年开满枝。chūn fāng bù wèi luò,nián nián kāi mǎn zhī。
蜂蝶死霜雪,微暖行复飞。fēng dié sǐ shuāng xuě,wēi nuǎn xíng fù fēi。
大化有递嬗,去来无足悲。dà huà yǒu dì shàn,qù lái wú zú bēi。
齿发本同体,脱落不复知。chǐ fā běn tóng tǐ,tuō luò bù fù zhī。
顾此现在身,良可深长思。gù cǐ xiàn zài shēn,liáng kě shēn zhǎng sī。
山中多白云,庭中陈酒卮。shān zhōng duō bái yún,tíng zhōng chén jiǔ zhī。
白云有聚散,酒卮无尽时。bái yún yǒu jù sàn,jiǔ zhī wú jǐn shí。

观钱南园侍御画马

范元亨

萧萧榻上天风起,真龙远涉流沙水。xiāo xiāo tà shàng tiān fēng qǐ,zhēn lóng yuǎn shè liú shā shuǐ。
谁能放笔为此图,二百年来钱御史。shuí néng fàng bǐ wèi cǐ tú,èr bǎi nián lái qián yù shǐ。
何年房驷堕人间,羞立彤阶仗马班。hé nián fáng sì duò rén jiān,xiū lì tóng jiē zhàng mǎ bān。
嚼残金勒神郁怒,朔气纸上森清寒。jué cán jīn lēi shén yù nù,shuò qì zhǐ shàng sēn qīng hán。
千金只愿酬恩遇,飞电无端从鞚驭。qiān jīn zhǐ yuàn chóu ēn yù,fēi diàn wú duān cóng kòng yù。
顾盼分明獬豸心,回身自惜麒麟步。gù pàn fēn míng xiè zhì xīn,huí shēn zì xī qí lín bù。
鬣毛上指晴光擞,万里尘开蹋风走。liè máo shàng zhǐ qíng guāng sǒu,wàn lǐ chén kāi tà fēng zǒu。
喷玉长嘶彻九霄,天门虎豹应低首。pēn yù zhǎng sī chè jiǔ xiāo,tiān mén hǔ bào yīng dī shǒu。
我闻御马好头赤,青骢凋丧无颜色。wǒ wén yù mǎ hǎo tóu chì,qīng cōng diāo sàng wú yán sè。
可怜画骨今何人,令人空忆曹将军。kě lián huà gǔ jīn hé rén,lìng rén kōng yì cáo jiāng jūn。