古诗词

范姝

浣溪沙·月夜怀延公夫子

范姝

庭竹潇潇弄晚风。tíng zhú xiāo xiāo nòng wǎn fēng。
月光如洗露华浓。yuè guāng rú xǐ lù huá nóng。
瑶阶花影自重重。yáo jiē huā yǐng zì zhòng zhòng。
非爱良宵清不寐,因怜归燕思无穷。fēi ài liáng xiāo qīng bù mèi,yīn lián guī yàn sī wú qióng。
夜深独倚画楼东。yè shēn dú yǐ huà lóu dōng。

风入松·秋夜

范姝

金风析析绕窗前。jīn fēng xī xī rào chuāng qián。
梧叶舞翩跹。wú yè wǔ piān xiān。
空阶蛩语无休歇,不由人、无限凄然。kōng jiē qióng yǔ wú xiū xiē,bù yóu rén wú xiàn qī rán。
天上月明如洗,桂枝影堕疏檐。tiān shàng yuè míng rú xǐ,guì zhī yǐng duò shū yán。
砧残漏永如年,宝鼎喷馀烟。zhēn cán lòu yǒng rú nián,bǎo dǐng pēn yú yān。
琵琶冷落无心拨,为闲愁、常锁眉尖。pí pá lěng luò wú xīn bō,wèi xián chóu cháng suǒ méi jiān。
这苦向人难诉,还来题上花笺。zhè kǔ xiàng rén nán sù,hái lái tí shàng huā jiān。

夏初临药名闺怨,和周羽步

范姝

竹叶低斟,相思无限,车前细问归期。zhú yè dī zhēn,xiāng sī wú xiàn,chē qián xì wèn guī qī。
织女牵牛,天河水界东西。zhī nǚ qiān niú,tiān hé shuǐ jiè dōng xī。
比似寄生天上,胜孤身、独活空闺。bǐ shì jì shēng tiān shàng,shèng gū shēn dú huó kōng guī。
人言郎去,合欢不远,半夏当归。rén yán láng qù,hé huān bù yuǎn,bàn xià dāng guī。
徘徊郁金堂北,玳瑁床西。pái huái yù jīn táng běi,dài mào chuáng xī。
香烧龙麝,窗饰文犀。xiāng shāo lóng shè,chuāng shì wén xī。
稿本拈来,缃囊故纸留题。gǎo běn niān lái,xiāng náng gù zhǐ liú tí。
五味慵调,恹恹病、没药能医。wǔ wèi yōng diào,yān yān bìng méi yào néng yī。
从容待,乌头变白,枯柳生稊。cóng róng dài,wū tóu biàn bái,kū liǔ shēng tí。

闻蟋蟀有感

范姝

秋声听不得,况尔发哀吟。qiū shēng tīng bù dé,kuàng ěr fā āi yín。
游子他乡泪,深闺此夜心。yóu zi tā xiāng lèi,shēn guī cǐ yè xīn。
已怜妆阁静,还虑塞垣深。yǐ lián zhuāng gé jìng,hái lǜ sāi yuán shēn。
萧瑟西风紧,行看霜雪侵。xiāo sè xī fēng jǐn,xíng kàn shuāng xuě qīn。