古诗词

林占梅

连日为风雨所困,留宿圭柔山田家,□以遣闷

林占梅

魂梦频惊动地雷,争奔万马竞喧豗。hún mèng pín jīng dòng dì léi,zhēng bēn wàn mǎ jìng xuān huī。
崩崖骇浪乘潮至,撼屋狂风挟雨来。bēng yá hài làng chéng cháo zhì,hàn wū kuáng fēng xié yǔ lái。
水漫溪渠流更急,云封林壑闭难开。shuǐ màn xī qú liú gèng jí,yún fēng lín hè bì nán kāi。
连朝闷卧茅斋下,一卷新诗手腹裁。lián cháo mèn wò máo zhāi xià,yī juǎn xīn shī shǒu fù cái。

大屯顶登眺

林占梅

飘渺雄观一望收,遥遥岛屿浪中浮。piāo miǎo xióng guān yī wàng shōu,yáo yáo dǎo yǔ làng zhōng fú。
看山兴适行无定,困雨心烦醉即休。kàn shān xīng shì xíng wú dìng,kùn yǔ xīn fán zuì jí xiū。
云影日移岩穴暝,涛声夜吼海门秋。yún yǐng rì yí yán xué míng,tāo shēng yè hǒu hǎi mén qiū。
从今诗骨添雄健,胜卧元龙百尺楼。cóng jīn shī gǔ tiān xióng jiàn,shèng wò yuán lóng bǎi chǐ lóu。

闻曾涤生大师

林占梅

海天遥处日频瞻,喜信闻来叶梦占。hǎi tiān yáo chù rì pín zhān,xǐ xìn wén lái yè mèng zhàn。
白下舆图归治化,红头仇寇尽除歼。bái xià yú tú guī zhì huà,hóng tóu chóu kòu jǐn chú jiān。
十年壮志冰霜励,百世勋名竹帛添。shí nián zhuàng zhì bīng shuāng lì,bǎi shì xūn míng zhú bó tiān。
我愿随鞭凭遣策,瞻韩何日向帷幨。wǒ yuàn suí biān píng qiǎn cè,zhān hán hé rì xiàng wéi chān。

重登大屯山暮望

林占梅

蜡屐寻幽未觉劳,几回暮望向东皋。là jī xún yōu wèi jué láo,jǐ huí mù wàng xiàng dōng gāo。
悬崖砌石盘云栈,断涧通流架木槽。xuán yá qì shí pán yún zhàn,duàn jiàn tōng liú jià mù cáo。
林外夕阳归牧笛,山中空翠落吟袍。lín wài xī yáng guī mù dí,shān zhōng kōng cuì luò yín páo。
回途领略溪村景,谡谡松风似晚涛。huí tú lǐng lüè xī cūn jǐng,sù sù sōng fēng shì wǎn tāo。

步家薇臣「归赴秋闱」原韵送行

林占梅

乘风指日返仙乡,炯炯文星百丈光。chéng fēng zhǐ rì fǎn xiān xiāng,jiǒng jiǒng wén xīng bǎi zhàng guāng。
折桂定跻蓬苑选,看花讵把小园忘。zhé guì dìng jī péng yuàn xuǎn,kàn huā jù bǎ xiǎo yuán wàng。
翀霄力大雕方健,缓辔吟闲马不忙。chōng xiāo lì dà diāo fāng jiàn,huǎn pèi yín xián mǎ bù máng。
会见掇科如拾芥,功名事业两难量。huì jiàn duō kē rú shí jiè,gōng míng shì yè liǎng nán liàng。

三角涌山庄晚眺

林占梅

戍楼络绎似连营,入谷樵歌邪许声。shù lóu luò yì shì lián yíng,rù gǔ qiáo gē xié xǔ shēng。
涧水倒悬林杪下,山云斜掠市檐行。jiàn shuǐ dào xuán lín miǎo xià,shān yún xié lüè shì yán xíng。
岩巅落木秋容瘦,溪上层峦夕照明。yán diān luò mù qiū róng shòu,xī shàng céng luán xī zhào míng。
独踞胡床空翠里,双峰如揖更生情。dú jù hú chuáng kōng cuì lǐ,shuāng fēng rú yī gèng shēng qíng。

艋川书叹

林占梅

古道谁云今尚留,乡闾时抱杞人忧。gǔ dào shuí yún jīn shàng liú,xiāng lǘ shí bào qǐ rén yōu。
平生意气吞湖海,此日奔驰叹马牛。píng shēng yì qì tūn hú hǎi,cǐ rì bēn chí tàn mǎ niú。
尽觉世情如纸薄,肯将时事等云浮。jǐn jué shì qíng rú zhǐ báo,kěn jiāng shí shì děng yún fú。
从兹敢鄙王戎吝,和峤应推第一流。cóng zī gǎn bǐ wáng róng lìn,hé jiào yīng tuī dì yī liú。

艋川书叹

林占梅

家计时艰两未平,劳薪尽日事非轻。jiā jì shí jiān liǎng wèi píng,láo xīn jǐn rì shì fēi qīng。
蚍蜉撼树庸何怪,鬼蜮含沙亦足惊。pí fú hàn shù yōng hé guài,guǐ yù hán shā yì zú jīng。
忍把货泉填欲壑,遂教乐土变愁城。rěn bǎ huò quán tián yù hè,suì jiào lè tǔ biàn chóu chéng。
归来默默蒲团坐,魔障于今愿不生。guī lái mò mò pú tuán zuò,mó zhàng yú jīn yuàn bù shēng。

二月二十四日游登栖云岩、观音山诸胜

林占梅

依旧闲情物外心,除将静养辄登临。yī jiù xián qíng wù wài xīn,chú jiāng jìng yǎng zhé dēng lín。
石羁涧水潺湲下,径入岩松婉转深。shí jī jiàn shuǐ chán yuán xià,jìng rù yán sōng wǎn zhuǎn shēn。
无数白云眠永昼,几多黄鸟闹春阴。wú shù bái yún mián yǒng zhòu,jǐ duō huáng niǎo nào chūn yīn。
山亭小憩欣烹茗,又自携筇上远岑。shān tíng xiǎo qì xīn pēng míng,yòu zì xié qióng shàng yuǎn cén。

与家卓人考廉论诗

林占梅

生平趣向正无偏,使典驱坟出自然。shēng píng qù xiàng zhèng wú piān,shǐ diǎn qū fén chū zì rán。
遣兴不分唐、宋格,耽吟常见性灵篇。qiǎn xīng bù fēn táng sòng gé,dān yín cháng jiàn xìng líng piān。
呕肝莫漫追长吉,得手何须托惠连。ǒu gān mò màn zhuī zhǎng jí,dé shǒu hé xū tuō huì lián。
脱去浮词医尽俗,红尘关过始成仙。tuō qù fú cí yī jǐn sú,hóng chén guān guò shǐ chéng xiān。

台湾保举多有遗议,作诗劝勉之

林占梅

将略尝推细柳营,纯臣郭令至今称。jiāng lüè cháng tuī xì liǔ yíng,chún chén guō lìng zhì jīn chēng。
瘦羊博士廉犹让,大树将军广且平。shòu yáng bó shì lián yóu ràng,dà shù jiāng jūn guǎng qiě píng。
谦退由来皆叶吉,骄矜自古鲜完名。qiān tuì yóu lái jiē yè jí,jiāo jīn zì gǔ xiān wán míng。
不须击柱频挥剑,碑口传流有定评。bù xū jī zhù pín huī jiàn,bēi kǒu chuán liú yǒu dìng píng。

读吴修轩上舍

林占梅

渊然学问古为徒,岂藉申、韩作远图。yuān rán xué wèn gǔ wèi tú,qǐ jí shēn hán zuò yuǎn tú。
命笔每开生面目,论文曾下死工夫。mìng bǐ měi kāi shēng miàn mù,lùn wén céng xià sǐ gōng fū。
书真元凯耽同癖,画爱云林笑并迂。shū zhēn yuán kǎi dān tóng pǐ,huà ài yún lín xiào bìng yū。
角逐名场身欲老,照人肝胆近今无。jiǎo zhú míng chǎng shēn yù lǎo,zhào rén gān dǎn jìn jīn wú。

读吴修轩上舍

林占梅

缅忆交游曾几时,相看鬓发渐成丝。miǎn yì jiāo yóu céng jǐ shí,xiāng kàn bìn fā jiàn chéng sī。
科名而外无馀憾,经济尤深岂独诗。kē míng ér wài wú yú hàn,jīng jì yóu shēn qǐ dú shī。
半世庾山常作赋,平生魏野不求知。bàn shì yǔ shān cháng zuò fù,píng shēng wèi yě bù qiú zhī。
廿年叹我同蹭蹬,觅句推敲只自怡。niàn nián tàn wǒ tóng cèng dēng,mì jù tuī qiāo zhǐ zì yí。

书叹

林占梅

茫茫世事可如何,一瞬流光卅载过。máng máng shì shì kě rú hé,yī shùn liú guāng sà zài guò。
座上献酬先达减,樽前谈笑少年多。zuò shàng xiàn chóu xiān dá jiǎn,zūn qián tán xiào shǎo nián duō。
巅毛渐改伤劳悴,髀肉闲消痛抚摩。diān máo jiàn gǎi shāng láo cuì,bì ròu xián xiāo tòng fǔ mó。
窃赖家园风月足,勿教对酒不赓歌。qiè lài jiā yuán fēng yuè zú,wù jiào duì jiǔ bù gēng gē。

致新任台湾道吴桐云

林占梅

凤池奏罢出朝端,昼日心诚一点丹。fèng chí zòu bà chū cháo duān,zhòu rì xīn chéng yī diǎn dān。
已见扬鞭游绝塞,曾经决策息狂澜。yǐ jiàn yáng biān yóu jué sāi,céng jīng jué cè xī kuáng lán。
衡才惟务华而实,持律能兼猛与宽。héng cái wéi wù huá ér shí,chí lǜ néng jiān měng yǔ kuān。
弦诵堂幽萧牍简,皋比豸服共瞻观。xián sòng táng yōu xiāo dú jiǎn,gāo bǐ zhì fú gòng zhān guān。

致新任台湾道吴桐云

林占梅

胸怀叔度叹汪洋,揽辔澄清志四方。xiōng huái shū dù tàn wāng yáng,lǎn pèi chéng qīng zhì sì fāng。
善政几多传泐颂,仁风到处羡披扬。shàn zhèng jǐ duō chuán lè sòng,rén fēng dào chù xiàn pī yáng。
早年词翰齐韩、柳,此日功名媲寇、黄。zǎo nián cí hàn qí hán liǔ,cǐ rì gōng míng pì kòu huáng。
厚泽如春台峤遍,旋看斥卤化康庄。hòu zé rú chūn tái jiào biàn,xuán kàn chì lǔ huà kāng zhuāng。

感事

林占梅

狂飓飞扬彻骨寒,阿谁发指不冲冠。kuáng jù fēi yáng chè gǔ hán,ā shuí fā zhǐ bù chōng guān。
休云宁越堪鞭鞑,共道周兴肆酷残。xiū yún níng yuè kān biān dá,gòng dào zhōu xīng sì kù cán。
含怨已多闻鬼哭,择肥而噬任狼餐。hán yuàn yǐ duō wén guǐ kū,zé féi ér shì rèn láng cān。
即今重见摸金尉,睡梦家家席不安。jí jīn zhòng jiàn mō jīn wèi,shuì mèng jiā jiā xí bù ān。

哭琼州教授印初

林占梅

京邸从游道谊长,遥闻恶耗倍心伤。jīng dǐ cóng yóu dào yì zhǎng,yáo wén è hào bèi xīn shāng。
平生有累惭高足,此劫无辜更断肠。píng shēng yǒu lèi cán gāo zú,cǐ jié wú gū gèng duàn cháng。
冷宦家风性朴素,硕儒学术本循良。lěng huàn jiā fēng xìng pǔ sù,shuò rú xué shù běn xún liáng。
可怜垂老还乡日,嚼齿含糊为国殇。kě lián chuí lǎo hái xiāng rì,jué chǐ hán hú wèi guó shāng。

遥望五指山

林占梅

遥从空际列难冠,五指森森快纵观。yáo cóng kōng jì liè nán guān,wǔ zhǐ sēn sēn kuài zòng guān。
时压白云同扯絮,还招红日类探丸。shí yā bái yún tóng chě xù,hái zhāo hóng rì lèi tàn wán。
岚光遽隐烟初起,翠色新添雨欲残。lán guāng jù yǐn yān chū qǐ,cuì sè xīn tiān yǔ yù cán。
想到徐陵吟咏后,如椽大笔架犹宽。xiǎng dào xú líng yín yǒng hòu,rú chuán dà bǐ jià yóu kuān。

书叹

林占梅

每从畴昔溯交亲,落落平生总率真。měi cóng chóu xī sù jiāo qīn,luò luò píng shēng zǒng lǜ zhēn。
至道堪师甘进履,善言可法即书绅。zhì dào kān shī gān jìn lǚ,shàn yán kě fǎ jí shū shēn。
幽怀已作忘情客,潜养宁为守默人。yōu huái yǐ zuò wàng qíng kè,qián yǎng níng wèi shǒu mò rén。
射影频频灾害并,忏除何处问前因。shè yǐng pín pín zāi hài bìng,chàn chú hé chù wèn qián yīn。