古诗词

俞鸿渐

泰安道中望岳

俞鸿渐

朝来晴翠扑征鞍,泰岱崚嶒耸万盘。cháo lái qíng cuì pū zhēng ān,tài dài léng céng sǒng wàn pán。
五等秩斑侯伯上,四围山作子孙看。wǔ děng zhì bān hóu bó shàng,sì wéi shān zuò zi sūn kàn。
云光缭白晴疑雪,石气飞青夏亦寒。yún guāng liáo bái qíng yí xuě,shí qì fēi qīng xià yì hán。
惜未笋舆烦地主,碧霞宫里倚栏杆。xī wèi sǔn yú fán dì zhǔ,bì xiá gōng lǐ yǐ lán gān。

西台

俞鸿渐

如意敲残石有痕,高台直上倚云根。rú yì qiāo cán shí yǒu hén,gāo tái zhí shàng yǐ yún gēn。
钓鱼幸傍严陵渚,化鸟曾招信国魂。diào yú xìng bàng yán líng zhǔ,huà niǎo céng zhāo xìn guó hún。
大地茫茫王气尽,空山隐隐哭声存。dà dì máng máng wáng qì jǐn,kōng shān yǐn yǐn kū shēng cún。
于今晞发人何在,听彻樵歌日又昏。yú jīn xī fā rén hé zài,tīng chè qiáo gē rì yòu hūn。

过莺脰湖

俞鸿渐

山水能娱人,积久动成癖。shān shuǐ néng yú rén,jī jiǔ dòng chéng pǐ。
自闻莺脰湖,梦寐不忍释。zì wén yīng dòu hú,mèng mèi bù rěn shì。
今从禾中归,迂道此挂席。jīn cóng hé zhōng guī,yū dào cǐ guà xí。
层湖敛夕阴,空水混一碧。céng hú liǎn xī yīn,kōng shuǐ hùn yī bì。
鱼标露两三,蟹舍近咫尺。yú biāo lù liǎng sān,xiè shě jìn zhǐ chǐ。
缅怀元真子,晚作垂纶客。miǎn huái yuán zhēn zi,wǎn zuò chuí lún kè。
烟波深复深,蓑笠适其适。yān bō shēn fù shēn,suō lì shì qí shì。
一泛湖中舟,千载仰遗迹。yī fàn hú zhōng zhōu,qiān zài yǎng yí jì。
我有钓竿手,苦为利名役。wǒ yǒu diào gān shǒu,kǔ wèi lì míng yì。
大呼渔翁来,乞与数椽宅。dà hū yú wēng lái,qǐ yǔ shù chuán zhái。
春水桃花红,秋水芦花白。chūn shuǐ táo huā hóng,qiū shuǐ lú huā bái。
鼓枻凌苍茫,不知天地窄。gǔ yì líng cāng máng,bù zhī tiān dì zhǎi。

台城

俞鸿渐

妖梦妄祈四海一,梁家金鸥经缺。yāo mèng wàng qí sì hǎi yī,liáng jiā jīn ōu jīng quē。
青丝白马渡江来,百道攻城城欲裂。qīng sī bái mǎ dù jiāng lái,bǎi dào gōng chéng chéng yù liè。
太平寺主谁堪充,往者思缚萧老公。tài píng sì zhǔ shuí kān chōng,wǎng zhě sī fù xiāo lǎo gōng。
而今幸得偿厥志,岂肯复以人臣终。ér jīn xìng dé cháng jué zhì,qǐ kěn fù yǐ rén chén zhōng。
吁嗟乎!萧郎三十贵莫比,尚忆兵从樊沔起。xū jiē hū!xiāo láng sān shí guì mò bǐ,shàng yì bīng cóng fán miǎn qǐ。
毛人夜投黄鹤矶,既得皖城益自喜。máo rén yè tóu huáng hè jī,jì dé wǎn chéng yì zì xǐ。
两龙导舰来中流,六要八贵同时收。liǎng lóng dǎo jiàn lái zhōng liú,liù yào bā guì tóng shí shōu。
劝进岂止沈家令,崇俭力反东昏侯。quàn jìn qǐ zhǐ shěn jiā lìng,chóng jiǎn lì fǎn dōng hūn hóu。
奈何晚年惑象教,深宫作事尽颠倒。nài hé wǎn nián huò xiàng jiào,shēn gōng zuò shì jǐn diān dào。
徒将大会夸无遮,忍令血食断宗庙。tú jiāng dà huì kuā wú zhē,rěn lìng xuè shí duàn zōng miào。
一朝国运颠难扶,此身竟舍跛脚奴。yī cháo guó yùn diān nán fú,cǐ shēn jìng shě bǒ jiǎo nú。
为问尔时净居殿,金钱欲赎其能无。wèi wèn ěr shí jìng jū diàn,jīn qián yù shú qí néng wú。
于今事往已千载,世界沧桑凡几改。yú jīn shì wǎng yǐ qiān zài,shì jiè cāng sāng fán jǐ gǎi。
剩此荒凉地数弓,道有当年遗迹在。shèng cǐ huāng liáng dì shù gōng,dào yǒu dāng nián yí jì zài。
断址颓垣一望平,僧庐吊古添幽情。duàn zhǐ tuí yuán yī wàng píng,sēng lú diào gǔ tiān yōu qíng。
微风萧瑟撼林樾,犹作荷荷索蜜声。wēi fēng xiāo sè hàn lín yuè,yóu zuò hé hé suǒ mì shēng。

大境门

俞鸿渐

书生坐一室,凿空谈两戒。shū shēng zuò yī shì,záo kōng tán liǎng jiè。
既未足迹经,岂免多所怪。jì wèi zú jì jīng,qǐ miǎn duō suǒ guài。
繄余披短衣,三年歌出塞。yī yú pī duǎn yī,sān nián gē chū sāi。
巍巍大境门,揽胜兹游再。wēi wēi dà jìng mén,lǎn shèng zī yóu zài。
晓日明战场,微风净埃壒。xiǎo rì míng zhàn chǎng,wēi fēng jìng āi ài。
万帐屯中央,营开见旌旆。wàn zhàng tún zhōng yāng,yíng kāi jiàn jīng pèi。
天公妙设险,有意限中外。tiān gōng miào shè xiǎn,yǒu yì xiàn zhōng wài。
突然作一束,两崖屺相对。tū rán zuò yī shù,liǎng yá qǐ xiāng duì。
城高鸟飞绝,径窄马蹄碍。chéng gāo niǎo fēi jué,jìng zhǎi mǎ tí ài。
以此控北部,岂曰非要害。yǐ cǐ kòng běi bù,qǐ yuē fēi yào hài。
边声起惊笳,明驼过成队。biān shēng qǐ jīng jiā,míng tuó guò chéng duì。
有令促下鞍,行人罔敢懈。yǒu lìng cù xià ān,xíng rén wǎng gǎn xiè。
目览地势雄,心识神州大。mù lǎn dì shì xióng,xīn shí shén zhōu dà。
他日话游踪,抵掌亦一快。tā rì huà yóu zōng,dǐ zhǎng yì yī kuài。