古诗词

奕询

苏子卿

奕询

天黄草白寒飞雪,朔风凛凛肌肤裂。tiān huáng cǎo bái hán fēi xuě,shuò fēng lǐn lǐn jī fū liè。
独留远塞何时还,长安万里音书绝。dú liú yuǎn sāi hé shí hái,zhǎng ān wàn lǐ yīn shū jué。
牧羝羝不乳,怀乡寸心苦。mù dī dī bù rǔ,huái xiāng cùn xīn kǔ。
一轮寒月照征人,岁月消磨十九春。yī lún hán yuè zhào zhēng rén,suì yuè xiāo mó shí jiǔ chūn。
去时少年今老大,归来麟阁衰颜绘。qù shí shǎo nián jīn lǎo dà,guī lái lín gé shuāi yán huì。
只身全节何艰难,忍死间关此为最。zhǐ shēn quán jié hé jiān nán,rěn sǐ jiān guān cǐ wèi zuì。
宋之张邵朱弁洪浩,元之郝文忠。sòng zhī zhāng shào zhū biàn hóng hào,yuán zhī hǎo wén zhōng。
多年羁绁异邦士,此心此境先后同。duō nián jī xiè yì bāng shì,cǐ xīn cǐ jìng xiān hòu tóng。

文中子

奕询

龙门文中子,抱道不出仕。lóng mén wén zhōng zi,bào dào bù chū shì。
其徒数十人,受学皆正士。qí tú shù shí rén,shòu xué jiē zhèng shì。
天之生才非偶然,佐命兴国资群贤。tiān zhī shēng cái fēi ǒu rán,zuǒ mìng xīng guó zī qún xián。
一朝天命属诸李,房杜王魏各兴起。yī cháo tiān mìng shǔ zhū lǐ,fáng dù wáng wèi gè xīng qǐ。
时王制作焕一新,四海群黎拭目视。shí wáng zhì zuò huàn yī xīn,sì hǎi qún lí shì mù shì。
文中有徒道不洇,唐祚三百基于此。wén zhōng yǒu tú dào bù yīn,táng zuò sān bǎi jī yú cǐ。

拟古

奕询

青青榆柳阴,上有千叶垂。qīng qīng yú liǔ yīn,shàng yǒu qiān yè chuí。
千叶何蒙密,长养薰风吹。qiān yè hé méng mì,zhǎng yǎng xūn fēng chuī。
商飙䬃已至,未改旧时姿。shāng biāo sà yǐ zhì,wèi gǎi jiù shí zī。
岂是能耐寒,摇落未及时。qǐ shì néng nài hán,yáo luò wèi jí shí。
素女报寒信,万叶俄枯萎。sù nǚ bào hán xìn,wàn yè é kū wēi。
徒抱荟蔚姿,独乏傲霜枝。tú bào huì wèi zī,dú fá ào shuāng zhī。
何如松柏坚,三冬冰雪支。hé rú sōng bǎi jiān,sān dōng bīng xuě zhī。

拟古

奕询

幽鸟不择枝,幽花不择地。yōu niǎo bù zé zhī,yōu huā bù zé dì。
随处泄天机,自得萧间致。suí chù xiè tiān jī,zì dé xiāo jiān zhì。
嘹喨偏足听,芬芳不须植。liáo liàng piān zú tīng,fēn fāng bù xū zhí。
清声尽盈耳,天香正浮鼻。qīng shēng jǐn yíng ěr,tiān xiāng zhèng fú bí。
俯仰聊自吟,活泼助诗思。fǔ yǎng liáo zì yín,huó pō zhù shī sī。
物理贵自然,人为乃其次。wù lǐ guì zì rán,rén wèi nǎi qí cì。

拟古

奕询

策杖入深山,纡迂蹊径窄。cè zhàng rù shēn shān,yū yū qī jìng zhǎi。
越洞复攀岩,副此探幽癖。yuè dòng fù pān yán,fù cǐ tàn yōu pǐ。
忽见鹤发人,相窥自林隙。hū jiàn hè fā rén,xiāng kuī zì lín xì。
兀坐木石间,手画先天易。wù zuò mù shí jiān,shǒu huà xiān tiān yì。
举步欲相就,荆榛碍行屐。jǔ bù yù xiāng jiù,jīng zhēn ài xíng jī。
迂回路几条,相距已咫尺。yū huí lù jǐ tiáo,xiāng jù yǐ zhǐ chǐ。
丘壑犹宛然,其人乃白石。qiū hè yóu wǎn rán,qí rén nǎi bái shí。
仙踪何杳矣,对此空怅惜。xiān zōng hé yǎo yǐ,duì cǐ kōng chàng xī。
回首暮烟凝,林深日已昃。huí shǒu mù yān níng,lín shēn rì yǐ zè。

拟古

奕询

晴日众卉鲜,芬芳满庭院。qíng rì zhòng huì xiān,fēn fāng mǎn tíng yuàn。
秾艳夺天工,枝枝竞葱茜。nóng yàn duó tiān gōng,zhī zhī jìng cōng qiàn。
暇日偶游观,吟时每忘倦。xiá rì ǒu yóu guān,yín shí měi wàng juàn。
看罢坐幽斋,惜芳心尚恋。kàn bà zuò yōu zhāi,xī fāng xīn shàng liàn。
移根植盆盎,原期凭揽便。yí gēn zhí pén àng,yuán qī píng lǎn biàn。
孰意几案间,风露难周遍。shú yì jǐ àn jiān,fēng lù nán zhōu biàn。
灌注恃汲泉,憔悴可立见。guàn zhù shì jí quán,qiáo cuì kě lì jiàn。
殷勤费栽培,人意岂非善。yīn qín fèi zāi péi,rén yì qǐ fēi shàn。
百卉恶咈情,读读《郭驼传》。bǎi huì è fú qíng,dú dú guō tuó chuán。