古诗词

金士松

天台山万年藤杖歌为宗伯沈归愚师作

金士松

先生昔日游天台,搜剔岩穴烟云开。xiān shēng xī rì yóu tiān tái,sōu tī yán xué yān yún kāi。
山僧持献万年古藤杖,云自仙灵窟宅之中来。shān sēng chí xiàn wàn nián gǔ téng zhàng,yún zì xiān líng kū zhái zhī zhōng lái。
赤城峰高人迹绝,涧道阴崖积冰雪。chì chéng fēng gāo rén jì jué,jiàn dào yīn yá jī bīng xuě。
苍龙抉爪出重渊,化作灵根裹山骨。cāng lóng jué zhǎo chū zhòng yuān,huà zuò líng gēn guǒ shān gǔ。
乌飞兔走无春冬,蜿蜒千尺盘青空。wū fēi tù zǒu wú chūn dōng,wān yán qiān chǐ pán qīng kōng。
娲皇鍊石樵采偶不到,烈山反火留蒙丛。wā huáng liàn shí qiáo cǎi ǒu bù dào,liè shān fǎn huǒ liú méng cóng。
何年却入良工手,割鬣删鳞号灵寿。hé nián què rù liáng gōng shǒu,gē liè shān lín hào líng shòu。
顿令屐齿满江湖,翼德扶耆功不朽。dùn lìng jī chǐ mǎn jiāng hú,yì dé fú qí gōng bù xiǔ。
黄山云海连天都,芙蓉削出匡君庐。huáng shān yún hǎi lián tiān dōu,fú róng xuē chū kuāng jūn lú。
莫釐缥缈日相望,青山一发非模糊。mò lí piāo miǎo rì xiāng wàng,qīng shān yī fā fēi mó hú。
一从此杖随行橐,乡梦时时到丘壑。yī cóng cǐ zhàng suí xíng tuó,xiāng mèng shí shí dào qiū hè。
掉头倦直承明庭,拟谢吹䔧校书阁。diào tóu juàn zhí chéng míng tíng,nǐ xiè chuī lí xiào shū gé。
承恩诏许归东山,白鹿宗风开讲筵。chéng ēn zhào xǔ guī dōng shān,bái lù zōng fēng kāi jiǎng yán。
春花秋月闲乘兴,桐帽棕鞋称往还。chūn huā qiū yuè xián chéng xīng,tóng mào zōng xié chēng wǎng hái。
前年谒帝来行殿,特赐扶筇侍清宴。qián nián yè dì lái xíng diàn,tè cì fú qióng shì qīng yàn。
优老兼陈稽古荣,孔光卓茂何须羡。yōu lǎo jiān chén jī gǔ róng,kǒng guāng zhuó mào hé xū xiàn。
葑溪丹暖流春溶,菖蒲绕屋花紫茸。fēng xī dān nuǎn liú chūn róng,chāng pú rào wū huā zǐ rōng。
赤松子,黄石公,群仙抗手迎云中。chì sōng zi,huáng shí gōng,qún xiān kàng shǒu yíng yún zhōng。
杖兮杖兮,尔仍腾掷变化为蛟龙。zhàng xī zhàng xī,ěr réng téng zhì biàn huà wèi jiāo lóng。
三山五岳汗漫相追从,更历年岁无终穷。sān shān wǔ yuè hàn màn xiāng zhuī cóng,gèng lì nián suì wú zhōng qióng。

居庸关歌

金士松

居庸险绝天下无,右枕山海连飞狐。jū yōng xiǎn jué tiān xià wú,yòu zhěn shān hǎi lián fēi hú。
关沟直上四十里,龙蟠虎踞环中都。guān gōu zhí shàng sì shí lǐ,lóng pán hǔ jù huán zhōng dōu。
拔地双崖通一线,班班车马穿云见。bá dì shuāng yá tōng yī xiàn,bān bān chē mǎ chuān yún jiàn。
飞流激涧落松风,关门咫尺阴晴变。fēi liú jī jiàn luò sōng fēng,guān mén zhǐ chǐ yīn qíng biàn。
迢迢南北围山城,胡沙极望双眸明。tiáo tiáo nán běi wéi shān chéng,hú shā jí wàng shuāng móu míng。
桑干榆林远钩带,云中上谷开藩屏。sāng gàn yú lín yuǎn gōu dài,yún zhōng shàng gǔ kāi fān píng。
斥堠高低不知数,云是前朝用兵处。chì hòu gāo dī bù zhī shù,yún shì qián cháo yòng bīng chù。
汉家天子昔蒙尘,因向雄关议增戍。hàn jiā tiān zi xī méng chén,yīn xiàng xióng guān yì zēng shù。
增戍添兵二百年,高牙大纛称防边。zēng shù tiān bīng èr bǎi nián,gāo yá dà dào chēng fáng biān。
暂见和亲通瀚海,旋惊烽火照甘泉。zàn jiàn hé qīn tōng hàn hǎi,xuán jīng fēng huǒ zhào gān quán。
可怜百道勤王集,漫说三关坚壁立。kě lián bǎi dào qín wáng jí,màn shuō sān guān jiān bì lì。
中夜监军掣锁降,反使开门揖盗入。zhōng yè jiān jūn chè suǒ jiàng,fǎn shǐ kāi mén yī dào rù。
吁嗟乎!始知从来天险不足凭,无德易亡有德兴。xū jiē hū!shǐ zhī cóng lái tiān xiǎn bù zú píng,wú dé yì wáng yǒu dé xīng。
真人紫气起辽海,电扫六合驱燕恒。zhēn rén zǐ qì qǐ liáo hǎi,diàn sǎo liù hé qū yàn héng。
依旧崇墉等铸铁,亭堡沿山补荒缺。yī jiù chóng yōng děng zhù tiě,tíng bǎo yán shān bǔ huāng quē。
亲见班禅向化来,西天万里寻车辙。qīn jiàn bān chán xiàng huà lái,xī tiān wàn lǐ xún chē zhé。
居庸关前白日秋,居庸关北黄云愁。jū yōng guān qián bái rì qiū,jū yōng guān běi huáng yún chóu。
行人下马看山色,回首神京天际头。xíng rén xià mǎ kàn shān sè,huí shǒu shén jīng tiān jì tóu。

南唐官研歌用东坡墨妙亭诗韵为铁冶亭侍郎作

金士松

欧公昔贬官夷陵,少年意气殊飞腾。ōu gōng xī biǎn guān yí líng,shǎo nián yì qì shū fēi téng。
上书偶触司谏怒,一击不中鞲脱鹰。shàng shū ǒu chù sī jiàn nù,yī jī bù zhōng gōu tuō yīng。
携持此研随行箧,五鹿折角犹藏棱。xié chí cǐ yán suí xíng qiè,wǔ lù zhé jiǎo yóu cáng léng。
摩挲廿载历禁近,直学都尉衔条冰。mó sā niàn zài lì jìn jìn,zhí xué dōu wèi xián tiáo bīng。
传闻南唐初置监,山骨錾凿深渊凭。chuán wén nán táng chū zhì jiān,shān gǔ zàn záo shēn yuān píng。
苍龙抉爪泄地脉,牛后讵辱端溪憎。cāng lóng jué zhǎo xiè dì mài,niú hòu jù rǔ duān xī zēng。
玉蟾蜍滴易水墨,澄心堂纸欺霜缯。yù chán chú dī yì shuǐ mò,chéng xīn táng zhǐ qī shuāng zēng。
淋漓墨沈日千幅,想见建业文房登。lín lí mò shěn rì qiān fú,xiǎng jiàn jiàn yè wén fáng dēng。
侍郎耽书更嗜古,宝研每出夸良朋。shì láng dān shū gèng shì gǔ,bǎo yán měi chū kuā liáng péng。
细书藏锋蛰秋蚓,草诀掣笔蟠寒藤。xì shū cáng fēng zhé qiū yǐn,cǎo jué chè bǐ pán hán téng。
凤池曲水即此是,千秋羲献薪传镫。fèng chí qū shuǐ jí cǐ shì,qiān qiū xī xiàn xīn chuán dèng。
徵题墨本逮下走,窃羡仙舟附李膺。zhēng tí mò běn dǎi xià zǒu,qiè xiàn xiān zhōu fù lǐ yīng。