古诗词

金朝觐

题苏武牧羊图

金朝觐

十九年来一旅臣,南朝谁念牧羊人。shí jiǔ nián lái yī lǚ chén,nán cháo shuí niàn mù yáng rén。
凝霜裂指犹持节,难与胡儿道苦辛。níng shuāng liè zhǐ yóu chí jié,nán yǔ hú ér dào kǔ xīn。

春日闻雁七言绝

金朝觐

又向平沙结阵过,江南消息近如何。yòu xiàng píng shā jié zhèn guò,jiāng nán xiāo xī jìn rú hé。
人间惯听莺儿语,只为秋声寄感多。rén jiān guàn tīng yīng ér yǔ,zhǐ wèi qiū shēng jì gǎn duō。

登翠岩山七言绝

金朝觐

孤峰直上白云隈,涧底青松荫碧苔。gū fēng zhí shàng bái yún wēi,jiàn dǐ qīng sōng yīn bì tái。
我是夙缘应到此,当年曾否谢公来。wǒ shì sù yuán yīng dào cǐ,dāng nián céng fǒu xiè gōng lái。

题双鹊春梅图七言绝

金朝觐

春光怜物去犹迟,满树琼华未落时。chūn guāng lián wù qù yóu chí,mǎn shù qióng huá wèi luò shí。
他日檐前传好信,此身原在最高枝。tā rì yán qián chuán hǎo xìn,cǐ shēn yuán zài zuì gāo zhī。

春日登北山望塞外诸峰

金朝觐

西北云山控紫台,望中野马息尘埃。xī běi yún shān kòng zǐ tái,wàng zhōng yě mǎ xī chén āi。
莫嫌邱垤无风景,应是昆仑一脉来。mò xián qiū dié wú fēng jǐng,yīng shì kūn lún yī mài lái。

辛未捷南宫

金朝觐

棘院墙阴听唱名,飞传笺纸满都城。jí yuàn qiáng yīn tīng chàng míng,fēi chuán jiān zhǐ mǎn dōu chéng。
忽闻我亦泥金报,竟似嘉宾倒屣迎。hū wén wǒ yì ní jīn bào,jìng shì jiā bīn dào xǐ yíng。

题子陵垂钓图一首

金朝觐

富春高尚傲王侯,鲈鲤西风一敝裘。fù chūn gāo shàng ào wáng hóu,lú lǐ xī fēng yī bì qiú。
偏是贵交徵不起,客星孤照大江头。piān shì guì jiāo zhēng bù qǐ,kè xīng gū zhào dà jiāng tóu。

答张少亭二首

金朝觐

南国山川旧有灵,精华上诉老人星。nán guó shān chuān jiù yǒu líng,jīng huá shàng sù lǎo rén xīng。
近来垂照芸窗下,不数燃藜太乙青。jìn lái chuí zhào yún chuāng xià,bù shù rán lí tài yǐ qīng。

答张少亭二首

金朝觐

老去湖山兴未阑,金陵王气付江干。lǎo qù hú shān xīng wèi lán,jīn líng wáng qì fù jiāng gàn。
何当载酒龙盘里,同倚栏杆看牡丹。hé dāng zài jiǔ lóng pán lǐ,tóng yǐ lán gān kàn mǔ dān。

柳眠一首

金朝觐

新丝缕缕倩风柔,情态三眠倦欲休。xīn sī lǚ lǚ qiàn fēng róu,qíng tài sān mián juàn yù xiū。
千百流莺呼不起,怕醒春梦又添愁。qiān bǎi liú yīng hū bù qǐ,pà xǐng chūn mèng yòu tiān chóu。

笔架山四首

金朝觐

卓笔峰高不可求,临池空自意悠悠。zhuó bǐ fēng gāo bù kě qiú,lín chí kōng zì yì yōu yōu。
此中本有珊瑚架,铁网何须屡溯游。cǐ zhōng běn yǒu shān hú jià,tiě wǎng hé xū lǚ sù yóu。

笔架山四首

金朝觐

三峰突起宛中央,应是徐陵搁笔场。sān fēng tū qǐ wǎn zhōng yāng,yīng shì xú líng gē bǐ chǎng。
试问古来谁巨手,韩潮苏海阅沧桑。shì wèn gǔ lái shuí jù shǒu,hán cháo sū hǎi yuè cāng sāng。

笔架山四首

金朝觐

大笔如杠只此支,谁将巨手一重持。dà bǐ rú gāng zhǐ cǐ zhī,shuí jiāng jù shǒu yī zhòng chí。
风帆海上朝朝过,疑是杨花入砚池。fēng fān hǎi shàng cháo cháo guò,yí shì yáng huā rù yàn chí。

笔架山四首

金朝觐

谁是元虚作赋才,文章定可到蓬莱。shuí shì yuán xū zuò fù cái,wén zhāng dìng kě dào péng lái。
应知此后难提笔,故放文澜卷浪来。yīng zhī cǐ hòu nán tí bǐ,gù fàng wén lán juǎn làng lái。

奉和洪玉亭送别元韵四首

金朝觐

津柳依依最可怜,葛衣宽褪又添绵。jīn liǔ yī yī zuì kě lián,gé yī kuān tuì yòu tiān mián。
与君判袂西风里,从此参商定几年。yǔ jūn pàn mèi xī fēng lǐ,cóng cǐ cān shāng dìng jǐ nián。

奉和洪玉亭送别元韵四首

金朝觐

频挑烛泪夜阑时,咫尺天涯未忍离。pín tiāo zhú lèi yè lán shí,zhǐ chǐ tiān yá wèi rěn lí。
我自不辞心曲乱,伊人空复念温其。wǒ zì bù cí xīn qū luàn,yī rén kōng fù niàn wēn qí。

奉和洪玉亭送别元韵四首

金朝觐

骊驹就道竞相夸,迎送青山到处家。lí jū jiù dào jìng xiāng kuā,yíng sòng qīng shān dào chù jiā。
忽忆迩来耽习静,也因离索厌繁华。hū yì ěr lái dān xí jìng,yě yīn lí suǒ yàn fán huá。

奉和洪玉亭送别元韵四首

金朝觐

海雨江风满客襟,片帆难搁故乡心。hǎi yǔ jiāng fēng mǎn kè jīn,piàn fān nán gē gù xiāng xīn。
预知此后相思苦,总以长年度寸阴。yù zhī cǐ hòu xiāng sī kǔ,zǒng yǐ zhǎng nián dù cùn yīn。

课农七首

金朝觐

田连阡陌亩南东,锄雨耕云处处同。tián lián qiān mò mǔ nán dōng,chú yǔ gēng yún chù chù tóng。
只为相驯欢笑语,翕然绘出太平风。zhǐ wèi xiāng xùn huān xiào yǔ,xī rán huì chū tài píng fēng。

课农七首

金朝觐

时当春季识农忙,笠影婆娑趁夕阳。shí dāng chūn jì shí nóng máng,lì yǐng pó suō chèn xī yáng。
偏是老人知岁稔,占晴占雨半荒唐。piān shì lǎo rén zhī suì rěn,zhàn qíng zhàn yǔ bàn huāng táng。