古诗词

金朝觐

塞上吟二首

金朝觐

九龙山控小淩川,朔气凝寒欲暮天。jiǔ lóng shān kòng xiǎo líng chuān,shuò qì níng hán yù mù tiān。
设险重关勤远戍,戒严三卫想当年。shè xiǎn zhòng guān qín yuǎn shù,jiè yán sān wèi xiǎng dāng nián。
华风渐被通蕃汉,文教流传孰后先。huá fēng jiàn bèi tōng fān hàn,wén jiào liú chuán shú hòu xiān。
总为太平安土乐,人家多半是屯田。zǒng wèi tài píng ān tǔ lè,rén jiā duō bàn shì tún tián。

塞上吟二首

金朝觐

我今来此又隆冬,极目斜阳簇乱峰。wǒ jīn lái cǐ yòu lóng dōng,jí mù xié yáng cù luàn fēng。
松岭设关分界限,淩川入塞识朝宗。sōng lǐng shè guān fēn jiè xiàn,líng chuān rù sāi shí cháo zōng。
边防将吏兼司税,土著兵民久务农。biān fáng jiāng lì jiān sī shuì,tǔ zhù bīng mín jiǔ wù nóng。
一带疏林成列处,当年细柳想军容。yī dài shū lín chéng liè chù,dāng nián xì liǔ xiǎng jūn róng。

吴越王铁弩射潮

金朝觐

三千弓弩越人弯,竟使蛟龙退舍还。sān qiān gōng nǔ yuè rén wān,jìng shǐ jiāo lóng tuì shě hái。
聊藉威灵降水国,犹看潮势荡湖山。liáo jí wēi líng jiàng shuǐ guó,yóu kàn cháo shì dàng hú shān。
石桥渡海能鞭血,铜柱封疆可限蛮。shí qiáo dù hǎi néng biān xuè,tóng zhù fēng jiāng kě xiàn mán。
当日既知安境界,何缘此后复为患。dāng rì jì zhī ān jìng jiè,hé yuán cǐ hòu fù wèi huàn。

岘山碑

金朝觐

当年缓带复轻裘,太傅登临乐此邱。dāng nián huǎn dài fù qīng qiú,tài fù dēng lín lè cǐ qiū。
敌国推心驱二竖,名山勒字独千秋。dí guó tuī xīn qū èr shù,míng shān lēi zì dú qiān qiū。
石头旋凯谁遗策,武库谈兵尚禀谋。shí tóu xuán kǎi shuí yí cè,wǔ kù tán bīng shàng bǐng móu。
我为古人时堕泪,兰亭何必擅风流。wǒ wèi gǔ rén shí duò lèi,lán tíng hé bì shàn fēng liú。

阅江楼

金朝觐

高楼控引大江流,狮子山头迹尚留。gāo lóu kòng yǐn dà jiāng liú,shī zi shān tóu jì shàng liú。
天意自分南北堑,偏安时作帝王州。tiān yì zì fēn nán běi qiàn,piān ān shí zuò dì wáng zhōu。
朱栏凭尽三吴盛,碧水飘来六代愁。zhū lán píng jǐn sān wú shèng,bì shuǐ piāo lái liù dài chóu。
岂为埋金无王气,何缘诚意不如娄。qǐ wèi mái jīn wú wáng qì,hé yuán chéng yì bù rú lóu。

咏雪

金朝觐

分明飞絮小阳春,又似天花落世尘。fēn míng fēi xù xiǎo yáng chūn,yòu shì tiān huā luò shì chén。
来岁祈年应贵玉,深宵望气已成银。lái suì qí nián yīng guì yù,shēn xiāo wàng qì yǐ chéng yín。
粉妆无处不称艳,白屋谁家可送贫。fěn zhuāng wú chù bù chēng yàn,bái wū shuí jiā kě sòng pín。
亦有严寒全未觉,浅斟低唱属何人。yì yǒu yán hán quán wèi jué,qiǎn zhēn dī chàng shǔ hé rén。

和镇国公宗室晋戬斋姜女祠诗一首

金朝觐

洪涛万顷隔燕齐,尚见神山旧女祠。hóng tāo wàn qǐng gé yàn qí,shàng jiàn shén shān jiù nǚ cí。
青冢与谁分怨恨,普陀何地不慈悲。qīng zhǒng yǔ shuí fēn yuàn hèn,pǔ tuó hé dì bù cí bēi。
至尊临幸犹凭吊,千载传闻每异辞。zhì zūn lín xìng yóu píng diào,qiān zài chuán wén měi yì cí。
应是望夫身化石,莫将环佩感来迟。yīng shì wàng fū shēn huà shí,mò jiāng huán pèi gǎn lái chí。

和沉香馀原韵

金朝觐

春风杨柳满章台,定识君诗见别裁。chūn fēng yáng liǔ mǎn zhāng tái,dìng shí jūn shī jiàn bié cái。
芳草有情偏有恨,野鸥无事亦无猜。fāng cǎo yǒu qíng piān yǒu hèn,yě ōu wú shì yì wú cāi。
谁怜伏骥堪长策,难薄雕虫是小才。shuí lián fú jì kān zhǎng cè,nán báo diāo chóng shì xiǎo cái。
记否当年来月下,秋阶联句共徘徊。jì fǒu dāng nián lái yuè xià,qiū jiē lián jù gòng pái huái。

都中怀梅澥一首

金朝觐

少年荣宦老康宁,也是人间福寿星。shǎo nián róng huàn lǎo kāng níng,yě shì rén jiān fú shòu xīng。
俗事何妨作消遣,伤心多半费调停。sú shì hé fáng zuò xiāo qiǎn,shāng xīn duō bàn fèi diào tíng。
长安西望人偏远,春色东来草又青。zhǎng ān xī wàng rén piān yuǎn,chūn sè dōng lái cǎo yòu qīng。
欲把怀思相慰藉,恐劳情绪不堪听。yù bǎ huái sī xiāng wèi jí,kǒng láo qíng xù bù kān tīng。

闻立亭言梅澥寄书问都中诸友音耗感而赋此

金朝觐

京邸驰书问友朋,老人离索想难胜。jīng dǐ chí shū wèn yǒu péng,lǎo rén lí suǒ xiǎng nán shèng。
德星称瑞宁常聚,尺蠖求伸竟后兴。dé xīng chēng ruì níng cháng jù,chǐ huò qiú shēn jìng hòu xīng。
新雨挑灯虚五夜,故山回首隔千层。xīn yǔ tiāo dēng xū wǔ yè,gù shān huí shǒu gé qiān céng。
遥遥幸有知音在,尚拟携琴受广陵。yáo yáo xìng yǒu zhī yīn zài,shàng nǐ xié qín shòu guǎng líng。

挽同年何愚溪一首

金朝觐

到门投刺忽惊心,往事风流不可寻。dào mén tóu cì hū jīng xīn,wǎng shì fēng liú bù kě xún。
莺树乍迁春已暮,鸾弦重续韵偏沈。yīng shù zhà qiān chūn yǐ mù,luán xián zhòng xù yùn piān shěn。
新知悃款神相契,旧仆殷勤酒更斟。xīn zhī kǔn kuǎn shén xiāng qì,jiù pū yīn qín jiǔ gèng zhēn。
犹有遗孤成似续,传家何必满籯金。yóu yǒu yí gū chéng shì xù,chuán jiā hé bì mǎn yíng jīn。

红叶四首

金朝觐

感怀聊作慰怀诗,况复秋光动客思。gǎn huái liáo zuò wèi huái shī,kuàng fù qiū guāng dòng kè sī。
种树那能逢火齐,看山从未到焉支。zhǒng shù nà néng féng huǒ qí,kàn shān cóng wèi dào yān zhī。
赤城霞起仙居远,紫塞云深雁影迟。chì chéng xiá qǐ xiān jū yuǎn,zǐ sāi yún shēn yàn yǐng chí。
记得年年芳草绿,王孙何日是归期。jì dé nián nián fāng cǎo lǜ,wáng sūn hé rì shì guī qī。

红叶四首

金朝觐

一夜西风万壑声,刁条寒树焕新荣。yī yè xī fēng wàn hè shēng,diāo tiáo hán shù huàn xīn róng。
红楼三面迷花径,紫陌千章近帝城。hóng lóu sān miàn mí huā jìng,zǐ mò qiān zhāng jìn dì chéng。
绚烂不嫌秋意老,暄妍犹带夕阳明。xuàn làn bù xián qiū yì lǎo,xuān yán yóu dài xī yáng míng。
休夸似锦争春色,那识孤松盖已擎。xiū kuā shì jǐn zhēng chūn sè,nà shí gū sōng gài yǐ qíng。

红叶四首

金朝觐

墙阴老绿渐婆娑,瑟瑟西风动远柯。qiáng yīn lǎo lǜ jiàn pó suō,sè sè xī fēng dòng yuǎn kē。
红杏醉醒芳草地,绛霜飞断洞庭波。hóng xìng zuì xǐng fāng cǎo dì,jiàng shuāng fēi duàn dòng tíng bō。
珊瑚成树终能朽,锦字题笺竟不磨。shān hú chéng shù zhōng néng xiǔ,jǐn zì tí jiān jìng bù mó。
莫道昨宵霜意重,杜鹃啼血五更多。mò dào zuó xiāo shuāng yì zhòng,dù juān tí xuè wǔ gèng duō。

红叶四首

金朝觐

萧萧寒树水潾潾,摇落深秋叶尚新。xiāo xiāo hán shù shuǐ lín lín,yáo luò shēn qiū yè shàng xīn。
到海定知来赤县,随风应不作红尘。dào hǎi dìng zhī lái chì xiàn,suí fēng yīng bù zuò hóng chén。
林端衬出千山翠,夕照看成二月春。lín duān chèn chū qiān shān cuì,xī zhào kàn chéng èr yuè chūn。
曾忆送人南浦绿,一番回首一伤神。céng yì sòng rén nán pǔ lǜ,yī fān huí shǒu yī shāng shén。

慰人下第一首

金朝觐

尽将文字判升沉,消息于今莫可寻。jǐn jiāng wén zì pàn shēng chén,xiāo xī yú jīn mò kě xún。
谩说妍媸无定品,怎从难易见传心。mán shuō yán chī wú dìng pǐn,zěn cóng nán yì jiàn chuán xīn。
黄花晚节能争秀,白雪高歌孰赏音。huáng huā wǎn jié néng zhēng xiù,bái xuě gāo gē shú shǎng yīn。
渺渺前程何处觅,千岩万壑各晴阴。miǎo miǎo qián chéng hé chù mì,qiān yán wàn hè gè qíng yīn。

游丰台

金朝觐

南西门外竞繁华,春社游人半走车。nán xī mén wài jìng fán huá,chūn shè yóu rén bàn zǒu chē。
多少墓田依井臼,休从花县问桑麻。duō shǎo mù tián yī jǐng jiù,xiū cóng huā xiàn wèn sāng má。
秧歌终觉少年好,香会转因晴日赊。yāng gē zhōng jué shǎo nián hǎo,xiāng huì zhuǎn yīn qíng rì shē。
更喜村家小儿女,新衣楚楚隔篱笆。gèng xǐ cūn jiā xiǎo ér nǚ,xīn yī chǔ chǔ gé lí bā。

挽石绮园二首

金朝觐

廿年声气亦前因,少小相从长益亲。niàn nián shēng qì yì qián yīn,shǎo xiǎo xiāng cóng zhǎng yì qīn。
岂料君今为异物,再攻吾短属何人。qǐ liào jūn jīn wèi yì wù,zài gōng wú duǎn shǔ hé rén。
驰驱千里言犹在,抛却双雏志未申。chí qū qiān lǐ yán yóu zài,pāo què shuāng chú zhì wèi shēn。
那可故斋重过访,萧萧竹影独伤神。nà kě gù zhāi zhòng guò fǎng,xiāo xiāo zhú yǐng dú shāng shén。

挽石绮园二首

金朝觐

休夸大志薄求田,聊为谋生事偶然。xiū kuā dà zhì báo qiú tián,liáo wèi móu shēng shì ǒu rán。
云路有心皆幻想,风波无意亦经年。yún lù yǒu xīn jiē huàn xiǎng,fēng bō wú yì yì jīng nián。
双鱼已渺三春约,一病长成万古眠。shuāng yú yǐ miǎo sān chūn yuē,yī bìng zhǎng chéng wàn gǔ mián。
此后谁论恩与怨,离离冢草幂秋烟。cǐ hòu shuí lùn ēn yǔ yuàn,lí lí zhǒng cǎo mì qiū yān。

同年周松崖将赴粤西荔浦任招诸同年集陶然亭小饮书此赠别

金朝觐

同领春风十载前,几人今此醉陶然。tóng lǐng chūn fēng shí zài qián,jǐ rén jīn cǐ zuì táo rán。
历官各有升沉感,问岁均非少小年。lì guān gè yǒu shēng chén gǎn,wèn suì jūn fēi shǎo xiǎo nián。
城阙秋生思远道,楼台夕照入华筵。chéng quē qiū shēng sī yuǎn dào,lóu tái xī zhào rù huá yán。
荔江一勺清如许,又得莲溪万斛泉。lì jiāng yī sháo qīng rú xǔ,yòu dé lián xī wàn hú quán。