古诗词

俞明震

居南安十日书寄伯严

俞明震

词人例作伤时语,真感何因入肺肠。cí rén lì zuò shāng shí yǔ,zhēn gǎn hé yīn rù fèi cháng。
物论齐无书万卷,国身通有泪千行。wù lùn qí wú shū wàn juǎn,guó shēn tōng yǒu lèi qiān xíng。
羡君遗世换诗骨,笑我倾愁挥夕阳。xiàn jūn yí shì huàn shī gǔ,xiào wǒ qīng chóu huī xī yáng。
琢句未除文字障,不知文字已沧桑。zuó jù wèi chú wén zì zhàng,bù zhī wén zì yǐ cāng sāng。

驻南安郡城得京师寄书奉答

俞明震

入城漠漠风吹雨,隐几纷纷鼠跳梁。rù chéng mò mò fēng chuī yǔ,yǐn jǐ fēn fēn shǔ tiào liáng。
真有性情皆骨肉,断无哀乐到侯王。zhēn yǒu xìng qíng jiē gǔ ròu,duàn wú āi lè dào hóu wáng。
醒时觅梦知身老,静夜开门闻水香。xǐng shí mì mèng zhī shēn lǎo,jìng yè kāi mén wén shuǐ xiāng。
微觉一峰青向我,百年心事久颓唐。wēi jué yī fēng qīng xiàng wǒ,bǎi nián xīn shì jiǔ tuí táng。

章江晚泊

俞明震

日没群峰争向西,片帆东指客程迷。rì méi qún fēng zhēng xiàng xī,piàn fān dōng zhǐ kè chéng mí。
江山寥落同萤照,城郭苍茫与雁齐。jiāng shān liáo luò tóng yíng zhào,chéng guō cāng máng yǔ yàn qí。
久坐欲呼河汉语,苦吟如索肺肝题。jiǔ zuò yù hū hé hàn yǔ,kǔ yín rú suǒ fèi gān tí。
风含百种凄凉意,吹入人间作笑啼。fēng hán bǎi zhǒng qī liáng yì,chuī rù rén jiān zuò xiào tí。

槐树下戏题

俞明震

空庭吏散槐阴转,如脱炎蒸雨后秋。kōng tíng lì sàn huái yīn zhuǎn,rú tuō yán zhēng yǔ hòu qiū。
蚁穴王侯喧午梦,蝉枝风露咽清愁。yǐ xué wáng hóu xuān wǔ mèng,chán zhī fēng lù yàn qīng chóu。
任他病树连根爨,赚我劳生匝月留。rèn tā bìng shù lián gēn cuàn,zhuàn wǒ láo shēng zā yuè liú。
却忆宣南龙爪下,万人如海影萧飕。què yì xuān nán lóng zhǎo xià,wàn rén rú hǎi yǐng xiāo sōu。

行县至雩都入山寺避暑夜雨不寐

俞明震

四围修竹一山风,避暑人来佛殿空。sì wéi xiū zhú yī shān fēng,bì shǔ rén lái fú diàn kōng。
扰攘虫飞灯影外,微茫秋在雨声中。rǎo rǎng chóng fēi dēng yǐng wài,wēi máng qiū zài yǔ shēng zhōng。
昨非未必今皆是,世短终知境不穷。zuó fēi wèi bì jīn jiē shì,shì duǎn zhōng zhī jìng bù qióng。
我比山僧更顽固,但将心事付鸿蒙。wǒ bǐ shān sēng gèng wán gù,dàn jiāng xīn shì fù hóng méng。

重过樟树镇

俞明震

短日荒荒入乱流,隔年重见望津楼。duǎn rì huāng huāng rù luàn liú,gé nián zhòng jiàn wàng jīn lóu。
樯梢一雁悄然立,天外群山相向愁。qiáng shāo yī yàn qiāo rán lì,tiān wài qún shān xiāng xiàng chóu。
论世不妨存幻想,微吟时复触沉忧。lùn shì bù fáng cún huàn xiǎng,wēi yín shí fù chù chén yōu。
支离一觉虔南梦,针孔光阴笑白头。zhī lí yī jué qián nán mèng,zhēn kǒng guāng yīn xiào bái tóu。

哭宋燕生

俞明震

泯泯莫如归死乐,眼中人事日喧豗。mǐn mǐn mò rú guī sǐ lè,yǎn zhōng rén shì rì xuān huī。
深谈直到沧桑尽,阅世宁知孔墨哀。shēn tán zhí dào cāng sāng jǐn,yuè shì níng zhī kǒng mò āi。
孤处论交真悱恻,千秋相望在尘埃。gū chù lùn jiāo zhēn fěi cè,qiān qiū xiāng wàng zài chén āi。
床头剩有呕心稿,地老天荒著此才。chuáng tóu shèng yǒu ǒu xīn gǎo,dì lǎo tiān huāng zhù cǐ cái。

庚戌十一月出都口占

俞明震

尘外阴沉觉有霜,天东初月照昏黄。chén wài yīn chén jué yǒu shuāng,tiān dōng chū yuè zhào hūn huáng。
十年错料成今日,一醉拚教进急觞。shí nián cuò liào chéng jīn rì,yī zuì pàn jiào jìn jí shāng。
高树乱鸦呼晚霁,西山残雪剩微光。gāo shù luàn yā hū wǎn jì,xī shān cán xuě shèng wēi guāng。
风幡自动心无著,留待沧桑话短长。fēng fān zì dòng xīn wú zhù,liú dài cāng sāng huà duǎn zhǎng。

过醴泉喜晤宋芝栋侍御即赠

俞明震

党论渐宽公亦老,相逢百感到平生。dǎng lùn jiàn kuān gōng yì lǎo,xiāng féng bǎi gǎn dào píng shēng。
河山已分成孤注,孔墨何尝有定评。hé shān yǐ fēn chéng gū zhù,kǒng mò hé cháng yǒu dìng píng。
元祐声名终圣世,西京文献在荒城。yuán yòu shēng míng zhōng shèng shì,xī jīng wén xiàn zài huāng chéng。
寻碑莫上昭陵望,翻忆明良涕泗横。xún bēi mò shàng zhāo líng wàng,fān yì míng liáng tì sì héng。

晓发邠州

俞明震

日日征鞍傍柳行,柳绵吹尽不闻莺。rì rì zhēng ān bàng liǔ xíng,liǔ mián chuī jǐn bù wén yīng。
马头微月如云淡,麦上朝曦与露平。mǎ tóu wēi yuè rú yún dàn,mài shàng cháo xī yǔ lù píng。
陶穴尚存中古制,望春忽起少年情。táo xué shàng cún zhōng gǔ zhì,wàng chūn hū qǐ shǎo nián qíng。
疲驴转磨驼铃急,唤醒劳人是此声。pí lǘ zhuǎn mó tuó líng jí,huàn xǐng láo rén shì cǐ shēng。

平番道中

俞明震

塞上西风吹土黄,疏林辜负好秋光。sāi shàng xī fēng chuī tǔ huáng,shū lín gū fù hǎo qiū guāng。
山如病马吞残雪,人似寒鸦恋夕阳。shān rú bìng mǎ tūn cán xuě,rén shì hán yā liàn xī yáng。
生计何尝关饱暖,沉忧只合待沧桑。shēng jì hé cháng guān bǎo nuǎn,chén yōu zhǐ hé dài cāng sāng。
天荒地老吾能说,多恐旁人笑酒狂。tiān huāng dì lǎo wú néng shuō,duō kǒng páng rén xiào jiǔ kuáng。

岁晚乞病解官书示子言

俞明震

初魄无光觉夜寒,绕城冰雪路漫漫。chū pò wú guāng jué yè hán,rào chéng bīng xuě lù màn màn。
十年涕泪今何补,一病仓皇死未安。shí nián tì lèi jīn hé bǔ,yī bìng cāng huáng sǐ wèi ān。
扰扰世随人意改,冥冥天在雾中看。rǎo rǎo shì suí rén yì gǎi,míng míng tiān zài wù zhōng kàn。
支离与子寻诗梦,觉后园林已岁残。zhī lí yǔ zi xún shī mèng,jué hòu yuán lín yǐ suì cán。

辛亥除夕感赋时乞病留居兰州城

俞明震

冥鸿踯躅冻云前,莽莽高城夜可怜。míng hóng zhí zhú dòng yún qián,mǎng mǎng gāo chéng yè kě lián。
客至怕谈新历日,病闲聊补旧诗篇。kè zhì pà tán xīn lì rì,bìng xián liáo bǔ jiù shī piān。
看人只合成孤醉,守岁何因得早眠。kàn rén zhǐ hé chéng gū zuì,shǒu suì hé yīn dé zǎo mián。
惆怅难忘玉溪语,可能留命待桑田。chóu chàng nán wàng yù xī yǔ,kě néng liú mìng dài sāng tián。

得寿臣三弟书

俞明震

烽火连天白发生,开函收汝泪纵横。fēng huǒ lián tiān bái fā shēng,kāi hán shōu rǔ lèi zòng héng。
枉谈陈迹埋经史,剩有馀年到弟兄。wǎng tán chén jì mái jīng shǐ,shèng yǒu yú nián dào dì xiōng。
归计忽兴闾墓想,惊魂如听乱离声。guī jì hū xīng lǘ mù xiǎng,jīng hún rú tīng luàn lí shēng。
传家世业从今尽,留待桑田学耦耕。chuán jiā shì yè cóng jīn jǐn,liú dài sāng tián xué ǒu gēng。

得寿臣三弟书

俞明震

长镵托命吾何有,夜雨联床老更难。zhǎng chán tuō mìng wú hé yǒu,yè yǔ lián chuáng lǎo gèng nán。
姑妄听之容笑傲,万无可说祝平安。gū wàng tīng zhī róng xiào ào,wàn wú kě shuō zhù píng ān。
一生忧患知谁健,十月音书隔岁看。yī shēng yōu huàn zhī shuí jiàn,shí yuè yīn shū gé suì kàn。
纵使馀年好相见,人间赢得是辛酸。zòng shǐ yú nián hǎo xiāng jiàn,rén jiān yíng dé shì xīn suān。

将至秦州避乱次陈子言留别兰州诸友韵

俞明震

国身通本春秋旨,海内从教索解人。guó shēn tōng běn chūn qiū zhǐ,hǎi nèi cóng jiào suǒ jiě rén。
绝塞散存专制体,一廛今作幸生民。jué sāi sàn cún zhuān zhì tǐ,yī chán jīn zuò xìng shēng mín。
少年慷慨犹摩剑,乱后光阴看转轮。shǎo nián kāng kǎi yóu mó jiàn,luàn hòu guāng yīn kàn zhuǎn lún。
梦醒莫愁身世改,雪中一鸟已鸣春。mèng xǐng mò chóu shēn shì gǎi,xuě zhōng yī niǎo yǐ míng chūn。

重至金陵故居吊刘姬

俞明震

罢絮光阴萍满池,春风吹鬓白成丝。bà xù guāng yīn píng mǎn chí,chūn fēng chuī bìn bái chéng sī。
明知生累翻悲死,难遣中年况近衰。míng zhī shēng lèi fān bēi sǐ,nán qiǎn zhōng nián kuàng jìn shuāi。
花竹每思初种日,江山重见独来时。huā zhú měi sī chū zhǒng rì,jiāng shān zhòng jiàn dú lái shí。
人间万事成追悔,地老天荒却怨谁。rén jiān wàn shì chéng zhuī huǐ,dì lǎo tiān huāng què yuàn shuí。

湖庄示子大伯严

俞明震

分得西湖一角凉,曲房低槛待秋光。fēn dé xī hú yī jiǎo liáng,qū fáng dī kǎn dài qiū guāng。
生惭乱世能容我,静觉高荷已退香。shēng cán luàn shì néng róng wǒ,jìng jué gāo hé yǐ tuì xiāng。
人意淡如山欲暝,归期愁与月相妨。rén yì dàn rú shān yù míng,guī qī chóu yǔ yuè xiāng fáng。
放歌同是无家客,水枕风船老此乡。fàng gē tóng shì wú jiā kè,shuǐ zhěn fēng chuán lǎo cǐ xiāng。

初春重至西湖

俞明震

曲槛阴阴水绕庐,雨花风叶看西湖。qū kǎn yīn yīn shuǐ rào lú,yǔ huā fēng yè kàn xī hú。
无多来日思前事,剩有春光赚老夫。wú duō lái rì sī qián shì,shèng yǒu chūn guāng zhuàn lǎo fū。
向晓乱山分紫翠,隔年寒涨没菰蒲。xiàng xiǎo luàn shān fēn zǐ cuì,gé nián hán zhǎng méi gū pú。
何须更觅伤心句,满眼烟波鬓影孤。hé xū gèng mì shāng xīn jù,mǎn yǎn yān bō bìn yǐng gū。

夜坐

俞明震

微闻花气夜沉沉,入世何人觉病深。wēi wén huā qì yè chén chén,rù shì hé rén jué bìng shēn。
残月渐移成曙色,寒风忽起结层阴。cán yuè jiàn yí chéng shǔ sè,hán fēng hū qǐ jié céng yīn。
悲欢自造原无事,醒醉相望各有心。bēi huān zì zào yuán wú shì,xǐng zuì xiāng wàng gè yǒu xīn。
还向纸窗寻我相,一灯明灭去来今。hái xiàng zhǐ chuāng xún wǒ xiāng,yī dēng míng miè qù lái jīn。