古诗词

金福曾

周富儿歌

金福曾

黑蜧吼急魃舞狂,三年赤地无耕氓。hēi lì hǒu jí bá wǔ kuáng,sān nián chì dì wú gēng máng。
男泉女布尽流散,幺凤乃逐哀鸿翔。nán quán nǚ bù jǐn liú sàn,yāo fèng nǎi zhú āi hóng xiáng。
嵩山之阳汝水曲,蓬门弱息颜如玉。sōng shān zhī yáng rǔ shuǐ qū,péng mén ruò xī yán rú yù。
不随越女斗铅华,已许梁鸿联眷属。bù suí yuè nǚ dòu qiān huá,yǐ xǔ liáng hóng lián juàn shǔ。
饥驱各自走天涯,大地狂飙扬落花。jī qū gè zì zǒu tiān yá,dà dì kuáng biāo yáng luò huā。
万丈游丝牵不住,长淮呜咽渡香车。wàn zhàng yóu sī qiān bù zhù,zhǎng huái wū yàn dù xiāng chē。
红颜自恨生无福,死别生离抛骨肉。hóng yán zì hèn shēng wú fú,sǐ bié shēng lí pāo gǔ ròu。
城北徐偏晚问名,墙东宋又来窥目。chéng běi xú piān wǎn wèn míng,qiáng dōng sòng yòu lái kuī mù。
琴心一曲卓姬奔,桃李无言息妫辱。qín xīn yī qū zhuó jī bēn,táo lǐ wú yán xī guī rǔ。
儿女从来责备宽,何妨富贵藏金屋。ér nǚ cóng lái zé bèi kuān,hé fáng fù guì cáng jīn wū。
吁嗟罗敷自有夫,莫将红豆误蘼芜。xū jiē luó fū zì yǒu fū,mò jiāng hóng dòu wù mí wú。
女贞之树倚天际,磊磊早具凌霜株。nǚ zhēn zhī shù yǐ tiān jì,lěi lěi zǎo jù líng shuāng zhū。
覆巢已分无完卵,合浦安知再返珠。fù cháo yǐ fēn wú wán luǎn,hé pǔ ān zhī zài fǎn zhū。
有人太息发奇愿,欲与天公补离恨。yǒu rén tài xī fā qí yuàn,yù yǔ tiān gōng bǔ lí hèn。
万紫千红总护持,况是幽兰滋九畹。wàn zǐ qiān hóng zǒng hù chí,kuàng shì yōu lán zī jiǔ wǎn。
白璧求完漆室贞,黄金待赎文姬券。bái bì qiú wán qī shì zhēn,huáng jīn dài shú wén jī quàn。
捐金屡赎屡不成,绿珠难与豪家争。juān jīn lǚ shú lǚ bù chéng,lǜ zhū nán yǔ háo jiā zhēng。
谁欤高谊拯奇节,绣衣使者来彭城。shuí yú gāo yì zhěng qí jié,xiù yī shǐ zhě lái péng chéng。
若非铃阁官符力,难慰穷闺破镜情。ruò fēi líng gé guān fú lì,nán wèi qióng guī pò jìng qíng。
千里明驼送故乡,不知夫婿在何方。qiān lǐ míng tuó sòng gù xiāng,bù zhī fū xù zài hé fāng。
临行别有心中事,欲言不言神转伤。lín xíng bié yǒu xīn zhōng shì,yù yán bù yán shén zhuǎn shāng。
儿生未识稿砧面,儿去先登阿母堂。ér shēng wèi shí gǎo zhēn miàn,ér qù xiān dēng ā mǔ táng。
迤逦关山行复止,停车为访长千里。yí lǐ guān shān xíng fù zhǐ,tíng chē wèi fǎng zhǎng qiān lǐ。
阿兄则来婿未归,乍见牵衣集悲喜。ā xiōng zé lái xù wèi guī,zhà jiàn qiān yī jí bēi xǐ。
掌上珠仍送入怀,奁中镜尚虚连理。zhǎng shàng zhū réng sòng rù huái,lián zhōng jìng shàng xū lián lǐ。
人生离合最无端,荡子青春去不还。rén shēng lí hé zuì wú duān,dàng zi qīng chūn qù bù hái。
窦氏征袍苏氏锦,何时明月照团圞。dòu shì zhēng páo sū shì jǐn,hé shí míng yuè zhào tuán luán。
云茶南下日纷纷,精卫难填海底魂。yún chá nán xià rì fēn fēn,jīng wèi nán tián hǎi dǐ hún。
安得黄衫皆任侠,却教红粉尽衔恩。ān dé huáng shān jiē rèn xiá,què jiào hóng fěn jǐn xián ēn。