古诗词

帅家相

夜坐

帅家相

淮海高秋夜,风霜独坐身。huái hǎi gāo qiū yè,fēng shuāng dú zuò shēn。
有家从委妇,疏节未安贫。yǒu jiā cóng wěi fù,shū jié wèi ān pín。
素月寒相照,孤蛩语共亲。sù yuè hán xiāng zhào,gū qióng yǔ gòng qīn。
百年萦守念,宇宙最艰辛。bǎi nián yíng shǒu niàn,yǔ zhòu zuì jiān xīn。

花豹梁

帅家相

渐入飞狐道,经行花豹梁。jiàn rù fēi hú dào,jīng xíng huā bào liáng。
马蹄愁细石,人面拂浓霜。mǎ tí chóu xì shí,rén miàn fú nóng shuāng。
江海抛前梦,并幽逐大荒。jiāng hǎi pāo qián mèng,bìng yōu zhú dà huāng。
莫添儿女恨,牵率泪成行。mò tiān ér nǚ hèn,qiān lǜ lèi chéng xíng。

因视饥籍夜投山寺憩宿有述

帅家相

翳翳翠微暮,采蕨人未还。yì yì cuì wēi mù,cǎi jué rén wèi hái。
我马嘶忽惊,虎迹空连山。wǒ mǎ sī hū jīng,hǔ jì kōng lián shān。
谁能绝恐惧,余亦趋禅关。shuí néng jué kǒng jù,yú yì qū chán guān。
借问持篚人,信往遭祸艰,潜身度密箐,趋避力孔殚。jiè wèn chí fěi rén,xìn wǎng zāo huò jiān,qián shēn dù mì qìng,qū bì lì kǒng dān。
馁腹藉少充,纵死辞羸孱。něi fù jí shǎo chōng,zòng sǐ cí léi càn。
偷生豺狼窟,人命轻豆箪。tōu shēng chái láng kū,rén mìng qīng dòu dān。
念之迫中肠,吏责何由宽。niàn zhī pò zhōng cháng,lì zé hé yóu kuān。
老僧供薄粥,挥退不拟餐。lǎo sēng gōng báo zhōu,huī tuì bù nǐ cān。
忍饥度深夕,庶以齐恫瘝。rěn jī dù shēn xī,shù yǐ qí dòng guān。
穴鼠号顾我,余粮亦奚干。xué shǔ hào gù wǒ,yú liáng yì xī gàn。
恻怛吾同人,不言心已酸。cè dá wú tóng rén,bù yán xīn yǐ suān。
四邻寂鸡犬,闇室候夜阑。sì lín jì jī quǎn,àn shì hòu yè lán。
明晨忍遽出,菜色吾重看。míng chén rěn jù chū,cài sè wú zhòng kàn。