古诗词

姚启圣

白鹤峰

姚启圣

传说眉山草木枯,鹅城今似《辋川图》。chuán shuō méi shān cǎo mù kū,é chéng jīn shì wǎng chuān tú。
携来秀色开荒径,独辟新峰到海隅。xié lái xiù sè kāi huāng jìng,dú pì xīn fēng dào hǎi yú。
万叠云山归白鹤,两江烟雨出西湖。wàn dié yún shān guī bái hè,liǎng jiāng yān yǔ chū xī hú。
苍茫露冷兼风乱,渔火钟声或有无。cāng máng lù lěng jiān fēng luàn,yú huǒ zhōng shēng huò yǒu wú。

香山闲咏

姚启圣

湿云愁结暮山重,水白沙明何处钟。shī yún chóu jié mù shān zhòng,shuǐ bái shā míng hé chù zhōng。
夹岸荻芦横野色,大江风雨暗孤踪。jiā àn dí lú héng yě sè,dà jiāng fēng yǔ àn gū zōng。
已经去国为迁客,犹有悲歌答老农。yǐ jīng qù guó wèi qiān kè,yóu yǒu bēi gē dá lǎo nóng。
千古无多零落恨,不须此际叹遭逢。qiān gǔ wú duō líng luò hèn,bù xū cǐ jì tàn zāo féng。

香山闲咏

姚启圣

扁舟复渡铁城阴,见说农樵出远岑。biǎn zhōu fù dù tiě chéng yīn,jiàn shuō nóng qiáo chū yuǎn cén。
圣主已宽边界令,逐臣未尽抚绥心。shèng zhǔ yǐ kuān biān jiè lìng,zhú chén wèi jǐn fǔ suí xīn。
几年共尔栖荆棘,此日怜余载鹤琴。jǐ nián gòng ěr qī jīng jí,cǐ rì lián yú zài hè qín。
犹幸斯民还旧业,莫教寇盗再相侵。yóu xìng sī mín hái jiù yè,mò jiào kòu dào zài xiāng qīn。

香山闲咏

姚启圣

无数艨艟犯海波,我来守土竟如何。wú shù méng chōng fàn hǎi bō,wǒ lái shǒu tǔ jìng rú hé。
荒陲百事怡情少,孤岛三年战血多。huāng chuí bǎi shì yí qíng shǎo,gū dǎo sān nián zhàn xuè duō。
献馘楼头腾剑气,受降城下奏铙歌。xiàn guó lóu tóu téng jiàn qì,shòu jiàng chéng xià zòu náo gē。
弹丸若使劳臣在,未许潢池复弄戈。dàn wán ruò shǐ láo chén zài,wèi xǔ huáng chí fù nòng gē。

香山闲咏

姚启圣

地居天末海滨东,况复迁离盗贼充。dì jū tiān mò hǎi bīn dōng,kuàng fù qiān lí dào zéi chōng。
千里波涛孤枕上,万家饥溺梦魂中。qiān lǐ bō tāo gū zhěn shàng,wàn jiā jī nì mèng hún zhōng。
寒猿泣月移高树,宿鸟惊云过别丛。hán yuán qì yuè yí gāo shù,sù niǎo jīng yún guò bié cóng。
莫问当年关切意,只今凭眺有余恫。mò wèn dāng nián guān qiè yì,zhǐ jīn píng tiào yǒu yú dòng。

视师

姚启圣

提师渡海极沧溟,万里波涛枕上听。tí shī dù hǎi jí cāng míng,wàn lǐ bō tāo zhěn shàng tīng。
此际梦回银汉转,千峰明月一孤舲。cǐ jì mèng huí yín hàn zhuǎn,qiān fēng míng yuè yī gū líng。