古诗词

施坤

咏残牡丹

施坤

东风吹老碧桃枝,偏尔能开倾国姿。dōng fēng chuī lǎo bì táo zhī,piān ěr néng kāi qīng guó zī。
垂首似含亭北恨,折腰如怨马嵬时。chuí shǒu shì hán tíng běi hèn,zhé yāo rú yuàn mǎ wéi shí。
残香尚足惊丹卉,剩粉犹堪入品题。cán xiāng shàng zú jīng dān huì,shèng fěn yóu kān rù pǐn tí。
寄语东君好珍重,莫教风雨葬西施。jì yǔ dōng jūn hǎo zhēn zhòng,mò jiào fēng yǔ zàng xī shī。

咏古

施坤

仗剑出昭关,投吴秉节钺。zhàng jiàn chū zhāo guān,tóu wú bǐng jié yuè。
一出败荆师,再起复全越。yī chū bài jīng shī,zài qǐ fù quán yuè。
英风震五湖,霸图日突兀。yīng fēng zhèn wǔ hú,bà tú rì tū wù。
奈何长寇雠,忠言不能入。nài hé zhǎng kòu chóu,zhōng yán bù néng rù。
君王赐属镂,臣罪当诛灭。jūn wáng cì shǔ lòu,chén zuì dāng zhū miè。
鸱夷江水寒,天地泣壮烈。chī yí jiāng shuǐ hán,tiān dì qì zhuàng liè。
转眼问吴宫,繁华久歇绝。zhuǎn yǎn wèn wú gōng,fán huá jiǔ xiē jué。
青青馆娃柳,泠泠苏台月。qīng qīng guǎn wá liǔ,líng líng sū tái yuè。
长啸海天空,凉飙振林樾。zhǎng xiào hǎi tiān kōng,liáng biāo zhèn lín yuè。