古诗词

柯培元

熟番歌

柯培元

人畏生番猛如虎,人欺熟番贱如土。rén wèi shēng fān měng rú hǔ,rén qī shú fān jiàn rú tǔ。
强者畏之弱者欺,毋乃人心太不古。qiáng zhě wèi zhī ruò zhě qī,wú nǎi rén xīn tài bù gǔ。
熟番归化勤躬耕,荒埔将垦唐人争。shú fān guī huà qín gōng gēng,huāng pǔ jiāng kěn táng rén zhēng。
唐人争去饿且死,翻悔不如从前生。táng rén zhēng qù è qiě sǐ,fān huǐ bù rú cóng qián shēng。
传闻城中贤父母,走向城中崩厥首。chuán wén chéng zhōng xián fù mǔ,zǒu xiàng chéng zhōng bēng jué shǒu。
啁啾?格无人通,言不分明画以手。zhāo jiū gé wú rén tōng,yán bù fēn míng huà yǐ shǒu。
诉未终,官若聋。sù wèi zhōng,guān ruò lóng。
窃窥堂,有怒容。qiè kuī táng,yǒu nù róng。
堂上怒,呼杖具。táng shàng nù,hū zhàng jù。
杖毕垂头听官谕,嗟尔番,尔何言,尔与唐人皆赤子,让耕让畔胡弗闻。zhàng bì chuí tóu tīng guān yù,jiē ěr fān,ěr hé yán,ěr yǔ táng rén jiē chì zi,ràng gēng ràng pàn hú fú wén。
吁嗟乎,生番杀人汉奸诱,熟番独被唐人丑,为父母者虑其后。xū jiē hū,shēng fān shā rén hàn jiān yòu,shú fān dú bèi táng rén chǒu,wèi fù mǔ zhě lǜ qí hòu。

龟山歌

柯培元

千岁老龟化为石,遍体绿毛眼深碧。qiān suì lǎo guī huà wèi shí,biàn tǐ lǜ máo yǎn shēn bì。
蹒跚欲上蓬莱山,道逢巨鳌话仙迹。pán shān yù shàng péng lái shān,dào féng jù áo huà xiān jì。
天风惨淡迷寒云,水路苍莽震霹雳。tiān fēng cǎn dàn mí hán yún,shuǐ lù cāng mǎng zhèn pī lì。
缩颈潜伏波之心,奔浪汨没露其脊。suō jǐng qián fú bō zhī xīn,bēn làng mì méi lù qí jí。
不计岁月皴莓苔,竟饱烟霞附砂碛。bù jì suì yuè cūn méi tái,jìng bǎo yān xiá fù shā qì。
细草如鳞群鹿游,深涧穿胁老猿据。xì cǎo rú lín qún lù yóu,shēn jiàn chuān xié lǎo yuán jù。
我家东鲁有龟山,宣圣奏琴何戚戚。wǒ jiā dōng lǔ yǒu guī shān,xuān shèng zòu qín hé qī qī。
我望金沙有龟山,迩英说书叹啧啧。wǒ wàng jīn shā yǒu guī shān,ěr yīng shuō shū tàn zé zé。
兹龟避地兼避人,不为世人十朋锡。zī guī bì dì jiān bì rén,bù wèi shì rén shí péng xī。
我行正值春风生,遥见空中翠新滴。wǒ xíng zhèng zhí chūn fēng shēng,yáo jiàn kōng zhōng cuì xīn dī。
曳尾波中甘沉堙,昂首天外去咫尺。yè wěi bō zhōng gān chén yīn,áng shǒu tiān wài qù zhǐ chǐ。
更闻中央澄清潭,中有金鲤化梭掷。gèng wén zhōng yāng chéng qīng tán,zhōng yǒu jīn lǐ huà suō zhì。
吁嗟乎,龟兮龟兮如有灵,力捍蛟龙斩荆棘。xū jiē hū,guī xī guī xī rú yǒu líng,lì hàn jiāo lóng zhǎn jīng jí。
买山有愿终乘桴,此间支床学闭息。mǎi shān yǒu yuàn zhōng chéng fú,cǐ jiān zhī chuáng xué bì xī。
2212