古诗词

姜玮

金山寺和崔石樵上舍

姜玮

试觅铜瓴第一泉,金焦宛在洞中天。shì mì tóng líng dì yī quán,jīn jiāo wǎn zài dòng zhōng tiān。
谁携《贝叶》六千卷,独住精蓝五百年。shuí xié bèi yè liù qiān juǎn,dú zhù jīng lán wǔ bǎi nián。
孤磬寥寥云际落,华镫的的夜深悬。gū qìng liáo liáo yún jì luò,huá dèng de de yè shēn xuán。
商量起灭人间相,多爇风炉一炷圆。shāng liàng qǐ miè rén jiān xiāng,duō ruò fēng lú yī zhù yuán。

黄梅道中怀独悟上人

姜玮

水木清华洞府明,坐怜衣袂白云生。shuǐ mù qīng huá dòng fǔ míng,zuò lián yī mèi bái yún shēng。
僛僛过鹿如相唤,策策游鱼亦不惊。qī qī guò lù rú xiāng huàn,cè cè yóu yú yì bù jīng。
清绝湖山今夜梦,冷来风雨十年盟。qīng jué hú shān jīn yè mèng,lěng lái fēng yǔ shí nián méng。
云游妙伴栖何处,头白人间旧向平。yún yóu miào bàn qī hé chù,tóu bái rén jiān jiù xiàng píng。

自日本东京拟回国至赤马关闻国中有变诣山寺恸哭遂为缟服有遐举之志

姜玮

日边消息使人惊,遥倚西风涕泪倾。rì biān xiāo xī shǐ rén jīng,yáo yǐ xī fēng tì lèi qīng。
家室苍茫何足问,宫闱震荡若为情。jiā shì cāng máng hé zú wèn,gōng wéi zhèn dàng ruò wèi qíng。
匡时未任夷吾责,避世空怀仲子清。kuāng shí wèi rèn yí wú zé,bì shì kōng huái zhòng zi qīng。
筇竹一枝芦一叶,栈云阁雨且孤征。qióng zhú yī zhī lú yī yè,zhàn yún gé yǔ qiě gū zhēng。