古诗词

施士洁

蟫窟寄怀和韵

施士洁

金谷诗豪石季伦,泥云相忆水之滨。jīn gǔ shī háo shí jì lún,ní yún xiāng yì shuǐ zhī bīn。
广谈麈尾清于玉,郗笔龙须净不尘。guǎng tán zhǔ wěi qīng yú yù,xī bǐ lóng xū jìng bù chén。
大力君抟南海翮,衰年我滥北山巾。dà lì jūn tuán nán hǎi hé,shuāi nián wǒ làn běi shān jīn。
彼苍位置斯人局,铸就萧闲更铸贫。bǐ cāng wèi zhì sī rén jú,zhù jiù xiāo xián gèng zhù pín。

和蟫窟棉兰移居韵

施士洁

移帑靖节且休论,那有柴桑避俗喧。yí tǎng jìng jié qiě xiū lùn,nà yǒu chái sāng bì sú xuān。
阅世浮屠三宿地,可儿学究几家村。yuè shì fú tú sān sù dì,kě ér xué jiū jǐ jiā cūn。
不应晏子仍居市,其奈刘伶既入裈。bù yīng yàn zi réng jū shì,qí nài liú líng jì rù kūn。
犵鸟蛮花此间乐,故山啼杀秭归魂。gē niǎo mán huā cǐ jiān lè,gù shān tí shā zǐ guī hún。

和蟫窟棉兰移居韵

施士洁

如君能办买山赀,王屋愚公亦可移。rú jūn néng bàn mǎi shān zī,wáng wū yú gōng yì kě yí。
愿唱鹭门归隐曲,共吟蟫窟落成诗。yuàn chàng lù mén guī yǐn qū,gòng yín yín kū luò chéng shī。
元龙楼上人何在,朱鸟窗前客未窥。yuán lóng lóu shàng rén hé zài,zhū niǎo chuāng qián kè wèi kuī。
笑我国于蜗角左,厌厌新妇闭车帷。xiào wǒ guó yú wō jiǎo zuǒ,yàn yàn xīn fù bì chē wéi。

和蟫窟棉兰移居韵

施士洁

五年消受晚花香,蹇子相于画锦堂。wǔ nián xiāo shòu wǎn huā xiāng,jiǎn zi xiāng yú huà jǐn táng。
每对琴尊怀北海,早知金王重元方。měi duì qín zūn huái běi hǎi,zǎo zhī jīn wáng zhòng yuán fāng。
龙荒谪宦依骚雅,鳀国词人奉霸王。lóng huāng zhé huàn yī sāo yǎ,tí guó cí rén fèng bà wáng。
凄绝恒心园里客,吟笺飞度万羊肠。qī jué héng xīn yuán lǐ kè,yín jiān fēi dù wàn yáng cháng。

和蟫窟棉兰移居韵

施士洁

欲寻净土羼遗民,奈此泥犁黑劫沦。yù xún jìng tǔ chàn yí mín,nài cǐ ní lí hēi jié lún。
东海昔年迟蹈我,北山今日恐驱人。dōng hǎi xī nián chí dǎo wǒ,běi shān jīn rì kǒng qū rén。
坡翁抵死居无竹,老子平生患有身。pō wēng dǐ sǐ jū wú zhú,lǎo zi píng shēng huàn yǒu shēn。
万古阎浮诗冢在,蘧庐天地一微尘。wàn gǔ yán fú shī zhǒng zài,qú lú tiān dì yī wēi chén。

赠阿环女史

施士洁

满眼秋瓜尽系匏,名葩一朵出林梢。mǎn yǎn qiū guā jǐn xì páo,míng pā yī duǒ chū lín shāo。
烟花俗尚分冰炭,露草情缘比漆胶。yān huā sú shàng fēn bīng tàn,lù cǎo qíng yuán bǐ qī jiāo。
妒虎何颜偏腹诽,媚狐甚口岂心交。dù hǔ hé yán piān fù fěi,mèi hú shén kǒu qǐ xīn jiāo。
嗤他钱树连枝并,究竟庞廉孰解嘲。chī tā qián shù lián zhī bìng,jiū jìng páng lián shú jiě cháo。

赠阿环女史

施士洁

频年俗累客中纷,怎比樊川乞紫云。pín nián sú lèi kè zhōng fēn,zěn bǐ fán chuān qǐ zǐ yún。
我似塞鸿常印爪,卿如厩马久空群。wǒ shì sāi hóng cháng yìn zhǎo,qīng rú jiù mǎ jiǔ kōng qún。
六宫粉黛休争宠,五夜帏房且策勋。liù gōng fěn dài xiū zhēng chǒng,wǔ yè wéi fáng qiě cè xūn。
待得蓝桥寻玉杵,可能新妇配参军。dài dé lán qiáo xún yù chǔ,kě néng xīn fù pèi cān jūn。

咏史

施士洁

百胜岂能当一败,拔山盖世亦粗材。bǎi shèng qǐ néng dāng yī bài,bá shān gài shì yì cū cái。
淮阴胯下圯桥履,负重都从忍辱来。huái yīn kuà xià yí qiáo lǚ,fù zhòng dōu cóng rěn rǔ lái。

儿山太守六十正寿

施士洁

须眉落落赵元叔,诗易彬彬夏敬公。xū méi luò luò zhào yuán shū,shī yì bīn bīn xià jìng gōng。
昔日黄堂今绿野,居然出处古人风。xī rì huáng táng jīn lǜ yě,jū rán chū chù gǔ rén fēng。

节孝萧母陈太君者吾台之苗栗人也苑里蔡启运茂才为状其事略以告于当世士大夫谨按太君年二十有七而寡奉二老抚三孤两无所憾今太君已六十有一两子成立且含饴而弄孙矣苦节之甘方兴未艾哲嗣辈将乞言以为寿郑毓臣上舍邮书来岑予为声之诗编以诒来者亦阐扬幽隐之意云尔

施士洁

呜呼烈妇烈,何如节妇节。wū hū liè fù liè,hé rú jié fù jié。
烈妇之烈烈一时,节妇节苦无穷期。liè fù zhī liè liè yī shí,jié fù jié kǔ wú qióng qī。
立孤与死孰难易,古惟婴臼明其义。lì gū yǔ sǐ shú nán yì,gǔ wéi yīng jiù míng qí yì。
君不见,苗栗山庄有女宗,柏舟卅载殊从容。jūn bù jiàn,miáo lì shān zhuāng yǒu nǚ zōng,bǎi zhōu sà zài shū cóng róng。
读书识字天所钟,翘然生长儒门中。dú shū shí zì tiān suǒ zhōng,qiào rán shēng zhǎng rú mén zhōng。
自从寡鹄悲故雄,上有白发下黄童。zì cóng guǎ gǔ bēi gù xióng,shàng yǒu bái fā xià huáng tóng。
此身化石谁尸饔,米盐凌杂菽水供。cǐ shēn huà shí shuí shī yōng,mǐ yán líng zá shū shuǐ gōng。
昼兼儿课宵女红,未亡人补造化工。zhòu jiān ér kè xiāo nǚ hóng,wèi wáng rén bǔ zào huà gōng。
转瞬平舆成二龙,柳丸欧荻千秋同。zhuǎn shùn píng yú chéng èr lóng,liǔ wán ōu dí qiān qiū tóng。
岁寒后雕惟孤松,使我遥企天姥峰。suì hán hòu diāo wéi gū sōng,shǐ wǒ yáo qǐ tiān lǎo fēng。
怀清台筑瀛之东,后有述者其管彤。huái qīng tái zhù yíng zhī dōng,hòu yǒu shù zhě qí guǎn tóng。