古诗词

姚清华

林以善画鹰

姚清华

黄尘卷地风萧瑟,白日晦冥天变色。huáng chén juǎn dì fēng xiāo sè,bái rì huì míng tiān biàn sè。
翻空一鸟从天来,欲飞不飞向虚壁。fān kōng yī niǎo cóng tiān lái,yù fēi bù fēi xiàng xū bì。
金眸铁爪锐莫当,卓立风骨森开张。jīn móu tiě zhǎo ruì mò dāng,zhuó lì fēng gǔ sēn kāi zhāng。
将军猿臂不得控,一时狐兔皆遁藏。jiāng jūn yuán bì bù dé kòng,yī shí hú tù jiē dùn cáng。
曹霸画马兼画骨,此诀流传幸弗失。cáo bà huà mǎ jiān huà gǔ,cǐ jué liú chuán xìng fú shī。
尔良画鹰同画马,运腕如风笔屈铁。ěr liáng huà yīng tóng huà mǎ,yùn wàn rú fēng bǐ qū tiě。
长林月黑阴风号,纷纷妖鸟来林皋。zhǎng lín yuè hēi yīn fēng hào,fēn fēn yāo niǎo lái lín gāo。
安得此鹰一奋击,的除六合无鸱枭。ān dé cǐ yīng yī fèn jī,de chú liù hé wú chī xiāo。

弄珠楼题壁

姚清华

骑龙神女踏波去,手弄明珠入烟雾。qí lóng shén nǚ tà bō qù,shǒu nòng míng zhū rù yān wù。
至今万顷琉璃中,犹有灵光莽回互。zhì jīn wàn qǐng liú lí zhōng,yóu yǒu líng guāng mǎng huí hù。
我持绿玉杖,身披白蕉衫。wǒ chí lǜ yù zhàng,shēn pī bái jiāo shān。
来登湖上楼,湖水如钩衔。lái dēng hú shàng lóu,hú shuǐ rú gōu xián。
千年神物不可见,应随云气归巉岩。qiān nián shén wù bù kě jiàn,yīng suí yún qì guī chán yán。
天风浪浪振屋瓦,倒卷波涛向空泻。tiān fēng làng làng zhèn wū wǎ,dào juǎn bō tāo xiàng kōng xiè。
灵旗夜半偶一来,醉抱冰轮斫龙鲊。líng qí yè bàn ǒu yī lái,zuì bào bīng lún zhuó lóng zhǎ。