古诗词

姚鹏图

丙午八月日本修文馆讲席赠南菁旧同学

姚鹏图

南菁文藻久荒芜,尚有君山一卷图。nán jīng wén zǎo jiǔ huāng wú,shàng yǒu jūn shān yī juǎn tú。
但使遗珠返沧海,未妨吾道在江湖。dàn shǐ yí zhū fǎn cāng hǎi,wèi fáng wú dào zài jiāng hú。
窥墙已被东家笑,博簺应怜玉女孤。kuī qiáng yǐ bèi dōng jiā xiào,bó sài yīng lián yù nǚ gū。
安得灵猧收此局,倚枰难换旧棋枯。ān dé líng wō shōu cǐ jú,yǐ píng nán huàn jiù qí kū。

丙午八月日本修文馆讲席赠南菁旧同学

姚鹏图

同上修文海外楼,李唐榜署到今留。tóng shàng xiū wén hǎi wài lóu,lǐ táng bǎng shǔ dào jīn liú。
千金未计求真骨,一傅犹能敌众咻。qiān jīn wèi jì qiú zhēn gǔ,yī fù yóu néng dí zhòng xiū。
反哺漫言乌尽孝,补天终与石为谋。fǎn bǔ màn yán wū jǐn xiào,bǔ tiān zhōng yǔ shí wèi móu。
书生踏遍抟抟土,日入还为日出讴。shū shēng tà biàn tuán tuán tǔ,rì rù hái wèi rì chū ōu。