古诗词

姜道顺

浪淘沙·思亲

姜道顺

忆自去庭帏。yì zì qù tíng wéi。
远逐于飞。yuǎn zhú yú fēi。
离亲屈指几何时。lí qīn qū zhǐ jǐ hé shí。
早又暮秋天气了,换却罗衣。zǎo yòu mù qiū tiān qì le,huàn què luó yī。
镇日盻归期。zhèn rì xì guī qī。
膝下谁依。xī xià shuí yī。
画楼空掩到应稀。huà lóu kōng yǎn dào yīng xī。
望断白云家不见,珠泪倾垂。wàng duàn bái yún jiā bù jiàn,zhū lèi qīng chuí。

南乡子·寄外

姜道顺

屈指数归期。qū zhǐ shù guī qī。
又过春风春雨时。yòu guò chūn fēng chūn yǔ shí。
面上啼痕心上事,沉思。miàn shàng tí hén xīn shàng shì,chén sī。
未审君家知不知。wèi shěn jūn jiā zhī bù zhī。
春尽瘦腰肢。chūn jǐn shòu yāo zhī。
多病昏昏妆也迟。duō bìng hūn hūn zhuāng yě chí。
无限闲愁难自遣,拈词。wú xiàn xián chóu nán zì qiǎn,niān cí。
手擘吴绫细划丝。shǒu bāi wú líng xì huà sī。