古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
姚柬之
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
沧江
清
:
姚柬之
风寒谢家聚,雪压毛公山。
fēng hán xiè jiā jù,xuě yā máo gōng shān。
人事悲何极,沧江去不还。
rén shì bēi hé jí,cāng jiāng qù bù hái。
消愁诗自解,久病鬓先斑。
xiāo chóu shī zì jiě,jiǔ bìng bìn xiān bān。
更少逢时伎,烟波处处艰。
gèng shǎo féng shí jì,yān bō chù chù jiān。
AI赏析
湘水怀石甫
清
:
姚柬之
岁晚湘江上,北风吹正哀。
suì wǎn xiāng jiāng shàng,běi fēng chuī zhèng āi。
灵均千古恨,贾傅一时才。
líng jūn qiān gǔ hèn,jiǎ fù yī shí cái。
生事留诗卷,余情托酒杯。
shēng shì liú shī juǎn,yú qíng tuō jiǔ bēi。
堤边逢驿使,不敢寄寒梅。
dī biān féng yì shǐ,bù gǎn jì hán méi。
AI赏析
叶家洲
清
:
姚柬之
词藻空南国,饥寒返旧庐。
cí zǎo kōng nán guó,jī hán fǎn jiù lú。
风云催日暮,星月落江虚。
fēng yún cuī rì mù,xīng yuè luò jiāng xū。
短发悲春去,丹心又岁除。
duǎn fā bēi chūn qù,dān xīn yòu suì chú。
食其贫落魄,悔读未焚书。
shí qí pín luò pò,huǐ dú wèi fén shū。
AI赏析
二台
清
:
姚柬之
山河双阙险,风雨二台尊。
shān hé shuāng quē xiǎn,fēng yǔ èr tái zūn。
浪破天无岸,云垂海有门。
làng pò tiān wú àn,yún chuí hǎi yǒu mén。
亲朋断消息,衰老在乾坤。
qīn péng duàn xiāo xī,shuāi lǎo zài qián kūn。
欲采枫香汁,灵丸制返魂。
yù cǎi fēng xiāng zhī,líng wán zhì fǎn hún。
AI赏析
葺吴兰雪祠感赋
清
:
姚柬之
后死留吾在,前尘为汝哀。
hòu sǐ liú wú zài,qián chén wèi rǔ āi。
文章真寂寞,祠宇已蒿莱。
wén zhāng zhēn jì mò,cí yǔ yǐ hāo lái。
此日论应定,当时事可咍。
cǐ rì lùn yīng dìng,dāng shí shì kě hāi。
阳明陪俎豆,落月好归来。
yáng míng péi zǔ dòu,luò yuè hǎo guī lái。
AI赏析
葺吴兰雪祠感赋
清
:
姚柬之
自古遭谗慝,多缘秉轴臣。
zì gǔ zāo chán tè,duō yuán bǐng zhóu chén。
尔亡由市侩,我病为儒巾。
ěr wáng yóu shì kuài,wǒ bìng wèi rú jīn。
云散蛮荒雨,天高京洛春。
yún sàn mán huāng yǔ,tiān gāo jīng luò chūn。
平生多缟纻,谁复念陈人。
píng shēng duō gǎo zhù,shuí fù niàn chén rén。
AI赏析
陈思王庙下作
清
:
姚柬之
九咏深知孤客悲,西园夜宴不辞疲。
jiǔ yǒng shēn zhī gū kè bēi,xī yuán yè yàn bù cí pí。
文章帝子难争命,落拓才人空自随。
wén zhāng dì zi nán zhēng mìng,luò tuò cái rén kōng zì suí。
斜日荒祠栖蝙蝠,秋风故宅长江蓠。
xié rì huāng cí qī biān fú,qiū fēng gù zhái zhǎng jiāng lí。
茫茫又触千秋恨,玉轪云旗有所思。
máng máng yòu chù qiān qiū hèn,yù dài yún qí yǒu suǒ sī。
AI赏析
颍口
清
:
姚柬之
丹枫黄叶颍城西,淮水汤汤出古黎。
dān fēng huáng yè yǐng chéng xī,huái shuǐ tāng tāng chū gǔ lí。
野鹤于人恒皎皎,饥乌何事复凄凄。
yě hè yú rén héng jiǎo jiǎo,jī wū hé shì fù qī qī。
眼空京洛青天远,发短江湖白日低。
yǎn kōng jīng luò qīng tiān yuǎn,fā duǎn jiāng hú bái rì dī。
安得琼苏南岳酒,沙头一饮醉如泥。
ān dé qióng sū nán yuè jiǔ,shā tóu yī yǐn zuì rú ní。
AI赏析
试院春阴得故人左匡叔书遂答丁茂才
清
:
姚柬之
飘风吹雨上雕阑,琐院深沈怯晓寒。
piāo fēng chuī yǔ shàng diāo lán,suǒ yuàn shēn shěn qiè xiǎo hán。
鸡鹜喜阴争握粟,鸾皇愁湿振云翰。
jī wù xǐ yīn zhēng wò sù,luán huáng chóu shī zhèn yún hàn。
故人寥落书来少,贫贱交游语易酸。
gù rén liáo luò shū lái shǎo,pín jiàn jiāo yóu yǔ yì suān。
赖有丁仪慰岑寂,漫宽杯酒暂为欢。
lài yǒu dīng yí wèi cén jì,màn kuān bēi jiǔ zàn wèi huān。
AI赏析
汲黯
清
:
姚柬之
中朝谠论久无闻,一语犹能感圣君。
zhōng cháo dǎng lùn jiǔ wú wén,yī yǔ yóu néng gǎn shèng jūn。
可惜经生汉丞相,不如奴子卫将军。
kě xī jīng shēng hàn chéng xiāng,bù rú nú zi wèi jiāng jūn。
昆仑使自穷青海,封禅书传起白云。
kūn lún shǐ zì qióng qīng hǎi,fēng chán shū chuán qǐ bái yún。
下诏轮台嗟又晚,眼前刀笔总深文。
xià zhào lún tái jiē yòu wǎn,yǎn qián dāo bǐ zǒng shēn wén。
AI赏析
北邙
清
:
姚柬之
朝发广莫门,夕登北邙山。
cháo fā guǎng mò mén,xī dēng běi máng shān。
山侧无居人,白云相与还。
shān cè wú jū rén,bái yún xiāng yǔ hái。
宛彼刘太尉,威名震八蛮。
wǎn bǐ liú tài wèi,wēi míng zhèn bā mán。
巍巍劝进表,恻恻忧时难。
wēi wēi quàn jìn biǎo,cè cè yōu shí nán。
天道不可知,匹磾师啴啴。
tiān dào bù kě zhī,pǐ dī shī chǎn chǎn。
英雄千古恨,流涕伤心肝。
yīng xióng qiān gǔ hèn,liú tì shāng xīn gān。
AI赏析