古诗词

纪迈宜

柏林寺殿壁吴道子画水

纪迈宜

赵州画水天下闻,波涛汹汹如崩云。zhào zhōu huà shuǐ tiān xià wén,bō tāo xiōng xiōng rú bēng yún。
起伏有势壁欲动,世上摹本徒纷纷。qǐ fú yǒu shì bì yù dòng,shì shàng mó běn tú fēn fēn。
反覆斜正看逾活,胸中万顷倾溟渤。fǎn fù xié zhèng kàn yú huó,xiōng zhōng wàn qǐng qīng míng bó。
艨艟挂席不敢前,蛟龙夜半争出没。méng chōng guà xí bù gǎn qián,jiāo lóng yè bàn zhēng chū méi。
想当苍茫落笔时,星精旸睒来相窥。xiǎng dāng cāng máng luò bǐ shí,xīng jīng yáng shǎn lái xiāng kuī。
奋臂一扫风雨疾,至今元气犹淋漓。fèn bì yī sǎo fēng yǔ jí,zhì jīn yuán qì yóu lín lí。
殿宇屡易壁不易,屹然怒浪如山立。diàn yǔ lǚ yì bì bù yì,yì rán nù làng rú shān lì。
微损谁能补化工,常完呵护知神力。wēi sǔn shuí néng bǔ huà gōng,cháng wán hē hù zhī shén lì。
柏林古寺振宗风,金碧巍峨矗半空。bǎi lín gǔ sì zhèn zōng fēng,jīn bì wēi é chù bàn kōng。
画旨通禅方入圣,照耀千古无终穷。huà zhǐ tōng chán fāng rù shèng,zhào yào qiān gǔ wú zhōng qióng。
僧繇之龙久飞去,虎头金粟今何处。sēng yáo zhī lóng jiǔ fēi qù,hǔ tóu jīn sù jīn hé chù。
风尘鞅掌得奇观,如过瞿唐惊滟灏。fēng chén yāng zhǎng dé qí guān,rú guò qú táng jīng yàn hào。

咏史

纪迈宜

三代不可作,唐虞去已遥。sān dài bù kě zuò,táng yú qù yǐ yáo。
考古自焚余,帝业首汉高。kǎo gǔ zì fén yú,dì yè shǒu hàn gāo。
白水兴真人,泰华争岧峣。bái shuǐ xīng zhēn rén,tài huá zhēng tiáo yáo。
昭烈绍两京,鼎足亦堪豪。zhāo liè shào liǎng jīng,dǐng zú yì kān háo。
伟哉大度主,刀笔任萧曹。wěi zāi dà dù zhǔ,dāo bǐ rèn xiāo cáo。
寇邓老侯封,吏术岂非饶。kòu dèng lǎo hóu fēng,lì shù qǐ fēi ráo。
功臣免菹醢,用意孰淳浇。gōng chén miǎn jū hǎi,yòng yì shú chún jiāo。
偏安虽一隅,君臣漆投胶。piān ān suī yī yú,jūn chén qī tóu jiāo。
二表丕谟训,用酬三顾劳。èr biǎo pī mó xùn,yòng chóu sān gù láo。
托孤凛数语,大义千古昭。tuō gū lǐn shù yǔ,dà yì qiān gǔ zhāo。
肝肠沃冰雪,神龙横绛霄。gān cháng wò bīng xuě,shén lóng héng jiàng xiāo。
岂惟奔操辈,烈火自煎熬。qǐ wéi bēn cāo bèi,liè huǒ zì jiān áo。
祚永开四百,亦觉轻鸿毛。zuò yǒng kāi sì bǎi,yì jué qīng hóng máo。

咏史

纪迈宜

兴废数之常,智愚性相反。xīng fèi shù zhī cháng,zhì yú xìng xiāng fǎn。
乃萃一人身,古今觏亦罕。nǎi cuì yī rén shēn,gǔ jīn gòu yì hǎn。
其始虽足快,其终弥觉惨。qí shǐ suī zú kuài,qí zhōng mí jué cǎn。
要为物欲昏,岂云识虑短。yào wèi wù yù hūn,qǐ yún shí lǜ duǎn。
我爱萧雍州,英年筹略展。wǒ ài xiāo yōng zhōu,yīng nián chóu lüè zhǎn。
三十冠诸侯,一朝梁台建。sān shí guān zhū hóu,yī cháo liáng tái jiàn。
潞州别驾豪,雷目箭横撚。lù zhōu bié jià háo,léi mù jiàn héng niǎn。
净扫宫壶秽,告成岱宗检。jìng sǎo gōng hú huì,gào chéng dài zōng jiǎn。
享祚逾四纪,职贡逮荒远。xiǎng zuò yú sì jì,zhí gòng dǎi huāng yuǎn。
范徐与姚宋,化钧美互斡。fàn xú yǔ yáo sòng,huà jūn měi hù wò。
虽复溺释乘,亦颇称慈俭。suī fù nì shì chéng,yì pǒ chēng cí jiǎn。
开元继贞观,如乐谐箫管。kāi yuán jì zhēn guān,rú lè xié xiāo guǎn。
胡为踬末路,迷途入坎窞。hú wèi zhì mò lù,mí tú rù kǎn dàn。
遂令地轴翻,苍生但余喘。suì lìng dì zhóu fān,cāng shēng dàn yú chuǎn。
朱、李特鄙夫,惟知工媚谄。zhū lǐ tè bǐ fū,wéi zhī gōng mèi chǎn。
宠任既有加,更复恣忌褊。chǒng rèn jì yǒu jiā,gèng fù zì jì biǎn。
谁召逆景来,竟纵禄儿返。shuí zhào nì jǐng lái,jìng zòng lù ér fǎn。
白马鞚何骄,金鸡帐犹暖。bái mǎ kòng hé jiāo,jīn jī zhàng yóu nuǎn。
化龙首未成,上天足笑蹇。huà lóng shǒu wèi chéng,shàng tiān zú xiào jiǎn。
终当就屠灭,痛已彻幽显。zhōng dāng jiù tú miè,tòng yǐ chè yōu xiǎn。
金瓯误撞触,霓裳妙婉转。jīn ōu wù zhuàng chù,ní shang miào wǎn zhuǎn。
蒲香幻影销,淋铃泪痕泫。pú xiāng huàn yǐng xiāo,lín líng lèi hén xuàn。
呵呵殒台城,郎当疲剑栈。hē hē yǔn tái chéng,láng dāng pí jiàn zhàn。
食子无下意,书次罪其缓。shí zi wú xià yì,shū cì zuì qí huǎn。
鹦鹉问上皇,凄凉空满眼。yīng wǔ wèn shàng huáng,qī liáng kōng mǎn yǎn。
得失皆自我,此语宁无歉。dé shī jiē zì wǒ,cǐ yǔ níng wú qiàn。
回首跃龙池,风流徒怀缅。huí shǒu yuè lóng chí,fēng liú tú huái miǎn。
女宠及王夫,相倚如毂绾。nǚ chǒng jí wáng fū,xiāng yǐ rú gǔ wǎn。
兵役事戎狄,阴类每相感。bīng yì shì róng dí,yīn lèi měi xiāng gǎn。
一之或有蔽,沓来斯不免。yī zhī huò yǒu bì,dá lái sī bù miǎn。
弗戢终见焚,自垢安可浣。fú jí zhōng jiàn fén,zì gòu ān kě huàn。
浮山众百万,尽付鲸波卷。fú shān zhòng bǎi wàn,jǐn fù jīng bō juǎn。
哀哉南诏师,遗骼谁与掩。āi zāi nán zhào shī,yí gé shuí yǔ yǎn。
二君颇相似,佚事悲青简。èr jūn pǒ xiāng shì,yì shì bēi qīng jiǎn。
更念苻秦氏,取败由自满。gèng niàn fú qín shì,qǔ bài yóu zì mǎn。
欲恃鞭断流,将谓山压卵。yù shì biān duàn liú,jiāng wèi shān yā luǎn。
鱼羊忽食人,风鹤犹破胆。yú yáng hū shí rén,fēng hè yóu pò dǎn。
一溃心争离,重振力告殚。yī kuì xīn zhēng lí,zhòng zhèn lì gào dān。
黩武戒良深,噬脐悔已晚。dú wǔ jiè liáng shēn,shì qí huǐ yǐ wǎn。

咏史

纪迈宜

晋宋皆南渡,葸苶气不振。jìn sòng jiē nán dù,xǐ nié qì bù zhèn。
持盖与行酒,千载有遗恨。chí gài yǔ xíng jiǔ,qiān zài yǒu yí hèn。
仇耻何能雪,纪纲嗟已紊。chóu chǐ hé néng xuě,jì gāng jiē yǐ wěn。
太阳同万物,臣节殊未顺。tài yáng tóng wàn wù,chén jié shū wèi shùn。
遂令敦温徒,跋扈踞方镇。suì lìng dūn wēn tú,bá hù jù fāng zhèn。
玉、谢盛江东,中原日凋困。yù xiè shèng jiāng dōng,zhōng yuán rì diāo kùn。
羯胡虐焰长,正始风流尽。jié hú nüè yàn zhǎng,zhèng shǐ fēng liú jǐn。
徒都逮钱塘,宋又不如晋。tú dōu dǎi qián táng,sòng yòu bù rú jìn。
仇应不戴天,枕戈还剚刃。chóu yīng bù dài tiān,zhěn gē hái zì rèn。
胡至遂称臣,包羞毋乃甚。hú zhì suì chēng chén,bāo xiū wú nǎi shén。
哀哉小朝廷,九宇沦左衽。āi zāi xiǎo cháo tíng,jiǔ yǔ lún zuǒ rèn。
岳、韩真名将,摧陷无坚阵。yuè hán zhēn míng jiāng,cuī xiàn wú jiān zhèn。
忠义贯金石,智勇出悲愤。zhōng yì guàn jīn shí,zhì yǒng chū bēi fèn。
长城嗟自坏,湖山甘栖遁。zhǎng chéng jiē zì huài,hú shān gān qī dùn。
关闽溯濂洛,尼山布余荫。guān mǐn sù lián luò,ní shān bù yú yīn。
若欲复两河,斯人亦可任。ruò yù fù liǎng hé,sī rén yì kě rèn。
仁者必有勇,圣言宁不信。rén zhě bì yǒu yǒng,shèng yán níng bù xìn。
少进辄迁谪,遁世得无闷。shǎo jìn zhé qiān zhé,dùn shì dé wú mèn。
孝皇殊䡾䡾,抚髀思英隽。xiào huáng shū niè niè,fǔ bì sī yīng juàn。
前后两相左,偾辕愧张浚。qián hòu liǎng xiāng zuǒ,fèn yuán kuì zhāng jùn。
生贤欲何为,天意不可问。shēng xián yù hé wèi,tiān yì bù kě wèn。

咏史

纪迈宜

靖康日乞和,徽钦反不归。jìng kāng rì qǐ hé,huī qīn fǎn bù guī。
景泰但主战,空质计知非。jǐng tài dàn zhǔ zhàn,kōng zhì jì zhī fēi。
上皇闭南内,夺门启危机。shàng huáng bì nán nèi,duó mén qǐ wēi jī。
乃知贼桧黠,以此中其微。nǎi zhī zéi guì xiá,yǐ cǐ zhōng qí wēi。
恢复迎二帝,事与君心违。huī fù yíng èr dì,shì yǔ jūn xīn wéi。
所以三字狱,冤愤古来稀。suǒ yǐ sān zì yù,yuān fèn gǔ lái xī。
忠肃功最大,社稷有所依。zhōng sù gōng zuì dà,shè jì yǒu suǒ yī。
故君由此返,不待请与祈。gù jūn yóu cǐ fǎn,bù dài qǐng yǔ qí。
奈何指为罪,碧血污朝衣。nài hé zhǐ wèi zuì,bì xuè wū cháo yī。
忠臣拙自谋,千古涕交挥。zhōng chén zhuō zì móu,qiān gǔ tì jiāo huī。
2512