古诗词

洪榜

秋河

洪榜

秋城寒柝隐霜鼙,银汉中宵望不迷。qiū chéng hán tuò yǐn shuāng pí,yín hàn zhōng xiāo wàng bù mí。
耿耿正临金阙直,昭昭还似玉绳低。gěng gěng zhèng lín jīn quē zhí,zhāo zhāo hái shì yù shéng dī。
河山两戒殷星鸟,楼阁千家起曙鸡。hé shān liǎng jiè yīn xīng niǎo,lóu gé qiān jiā qǐ shǔ jī。
万里凿空劳博望,天台原自有丹梯。wàn lǐ záo kōng láo bó wàng,tiān tái yuán zì yǒu dān tī。

秋蛩

洪榜

秋声万种在风前,听到寒蛩倍惘然。qiū shēng wàn zhǒng zài fēng qián,tīng dào hán qióng bèi wǎng rán。
野舫正添三尺水,夜堂初种七条弦。yě fǎng zhèng tiān sān chǐ shuǐ,yè táng chū zhǒng qī tiáo xián。
月残东壁难成咏,雨暗西窗未稳眠。yuè cán dōng bì nán chéng yǒng,yǔ àn xī chuāng wèi wěn mián。
输与鄱阳姜白石,独吟愁赋寄遥天。shū yǔ pó yáng jiāng bái shí,dú yín chóu fù jì yáo tiān。