古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
胡奉衡
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
山居杂咏
清
:
胡奉衡
春风吹万绿,卧看陇头耕。
chūn fēng chuī wàn lǜ,wò kàn lǒng tóu gēng。
尽日无人迹,空山有鸟声。
jǐn rì wú rén jì,kōng shān yǒu niǎo shēng。
岩花开自落,径草薙还生。
yán huā kāi zì luò,jìng cǎo tì hái shēng。
伴我惟藤杖,炎凉不世情。
bàn wǒ wéi téng zhàng,yán liáng bù shì qíng。
AI赏析
林处士墓
清
:
胡奉衡
高冢犹栖处士魂,风流名并白、苏存。
gāo zhǒng yóu qī chù shì hún,fēng liú míng bìng bái sū cún。
空亭鹤去无年代,绕墓梅开有子孙。
kōng tíng hè qù wú nián dài,rào mù méi kāi yǒu zi sūn。
径转小桥穿石磴,波摇清影照芳樽。
jìng zhuǎn xiǎo qiáo chuān shí dèng,bō yáo qīng yǐng zhào fāng zūn。
湖山常是先生主,南宋诸陵不可论。
hú shān cháng shì xiān shēng zhǔ,nán sòng zhū líng bù kě lùn。
AI赏析
黄鹤楼
清
:
胡奉衡
洞庭西望楚天开,锁钥双城亦壮哉。
dòng tíng xī wàng chǔ tiān kāi,suǒ yào shuāng chéng yì zhuàng zāi。
水势青山浮日去,雁声大别过江来。
shuǐ shì qīng shān fú rì qù,yàn shēng dà bié guò jiāng lái。
不闻高阁吹长笛,那有新诗寄落梅。
bù wén gāo gé chuī zhǎng dí,nà yǒu xīn shī jì luò méi。
为访故人勤远涉,临流遥念济川才。
wèi fǎng gù rén qín yuǎn shè,lín liú yáo niàn jì chuān cái。
AI赏析
寄怀王宓草
清
:
胡奉衡
伯仲无惭古逸民,丈园泥复结芳邻。
bó zhòng wú cán gǔ yì mín,zhàng yuán ní fù jié fāng lín。
青鞋布袜江南客,同作耆英会里人。
qīng xié bù wà jiāng nán kè,tóng zuò qí yīng huì lǐ rén。
AI赏析