古诗词

胡高望

春日就亭即景

胡高望

碧萝掩映小林坰,绕屋平冈迤逦经。bì luó yǎn yìng xiǎo lín jiōng,rào wū píng gāng yí lǐ jīng。
一曲萧江晴入画,几层阁岫暖浮青。yī qū xiāo jiāng qíng rù huà,jǐ céng gé xiù nuǎn fú qīng。
登临到处开襟抱,风雅当年见典型。dēng lín dào chù kāi jīn bào,fēng yǎ dāng nián jiàn diǎn xíng。
好景无边添胜赏,佳游仿佛岘山亭。hǎo jǐng wú biān tiān shèng shǎng,jiā yóu fǎng fú xiàn shān tíng。

校士宁都

胡高望

春光骀宕过梅川,民物熙和境静便。chūn guāng dài dàng guò méi chuān,mín wù xī hé jìng jìng biàn。
膏雨乍收青?外,人家多住翠微边。gāo yǔ zhà shōu qīng quǎn wài,rén jiā duō zhù cuì wēi biān。
关心芳序搴兰节,入画轻阴酿麦天。guān xīn fāng xù qiān lán jié,rù huà qīng yīn niàng mài tiān。
最喜时平风俗美,星轺周览记经年。zuì xǐ shí píng fēng sú měi,xīng yáo zhōu lǎn jì jīng nián。