古诗词

胡承珙

秋杪同人至东湖久憩归过黄园饮于韩家园

胡承珙

海国秋光迟,出郭试一访。hǎi guó qiū guāng chí,chū guō shì yī fǎng。
野花犹有香,碧草浑无恙。yě huā yóu yǒu xiāng,bì cǎo hún wú yàng。
十里见澄潭,环流抱清旷。shí lǐ jiàn chéng tán,huán liú bào qīng kuàng。
树簪堤外影,山眉镜中样。shù zān dī wài yǐng,shān méi jìng zhōng yàng。
一篙划空明,水云互摇漾。yī gāo huà kōng míng,shuǐ yún hù yáo yàng。
可惜在蛮村,好景付孟浪。kě xī zài mán cūn,hǎo jǐng fù mèng làng。
是时风日佳,晴波绿犹涨。shì shí fēng rì jiā,qíng bō lǜ yóu zhǎng。
见说湖畔田,馀润资酝酿。jiàn shuō hú pàn tián,yú rùn zī yùn niàng。
耕馀供牛租,钓罢足鱼饷。gēng yú gōng niú zū,diào bà zú yú xiǎng。
西顾语海若,回面漫相向。xī gù yǔ hǎi ruò,huí miàn màn xiāng xiàng。
万里安用驯,一沤自神王。wàn lǐ ān yòng xùn,yī ōu zì shén wáng。
吾侪洗眼来,未要烦供张。wú chái xǐ yǎn lái,wèi yào fán gōng zhāng。
非无白接䍦,所欠黄篾舫。fēi wú bái jiē lí,suǒ qiàn huáng miè fǎng。
地偏暂勾留,兴逸转惆怅。dì piān zàn gōu liú,xīng yì zhuǎn chóu chàng。
何当明月夜,还来听渔唱。hé dāng míng yuè yè,hái lái tīng yú chàng。

秋杪同人至东湖久憩归过黄园饮于韩家园

胡承珙

清风不入城,送我到东郭。qīng fēng bù rù chéng,sòng wǒ dào dōng guō。
城隅幽僻处,修竹好篱落。chéng yú yōu pì chù,xiū zhú hǎo lí luò。
谁家数亩园,一径通略彴。shuí jiā shù mǔ yuán,yī jìng tōng lüè zhuó。
亭池未断手,黄垆已寂寞。tíng chí wèi duàn shǒu,huáng lú yǐ jì mò。
韩园稍高敞,位置苦参错。hán yuán shāo gāo chǎng,wèi zhì kǔ cān cuò。
清泉更宜引,丛树须一廓。qīng quán gèng yí yǐn,cóng shù xū yī kuò。
草堂回向南,茅亭尚待缚。cǎo táng huí xiàng nán,máo tíng shàng dài fù。
一笑悔多事,无人孰商榷。yī xiào huǐ duō shì,wú rén shú shāng què。
且效袁丹阳,径造不须约。qiě xiào yuán dān yáng,jìng zào bù xū yuē。
虽无荡云胸,终胜插尘脚。suī wú dàng yún xiōng,zhōng shèng chā chén jiǎo。
竹里安行厨,深杯竞斟酌。zhú lǐ ān xíng chú,shēn bēi jìng zhēn zhuó。
醉卧君莫辞,流光不可捉。zuì wò jūn mò cí,liú guāng bù kě zhuō。
夕阳散林影,送客噪双鹊。xī yáng sàn lín yǐng,sòng kè zào shuāng què。
拦街唱铜鞮,儿童手空拍。lán jiē chàng tóng dī,ér tóng shǒu kōng pāi。
醉翁名酿泉,痴儿觅快阁。zuì wēng míng niàng quán,chī ér mì kuài gé。
自非谢幼舆,谁宜置邱壑。zì fēi xiè yòu yú,shuí yí zhì qiū hè。

食荔枝

胡承珙

秦皇汉武未闻道,海上那得如瓜枣。qín huáng hàn wǔ wèi wén dào,hǎi shàng nà dé rú guā zǎo。
独有仙人冰玉肤,沐雨笼烟住瑶岛。dú yǒu xiān rén bīng yù fū,mù yǔ lóng yān zhù yáo dǎo。
我来海国春正中,屋角如火扶桑红。wǒ lái hǎi guó chūn zhèng zhōng,wū jiǎo rú huǒ fú sāng hóng。
心知绝世在空谷,仿佛梦到扶荔宫。xīn zhī jué shì zài kōng gǔ,fǎng fú mèng dào fú lì gōng。
朝来有酒漾螺碗,眼明见此赪虬卵。cháo lái yǒu jiǔ yàng luó wǎn,yǎn míng jiàn cǐ chēng qiú luǎn。
龙女金枝烁有光,鲛人火齐堆无算。lóng nǚ jīn zhī shuò yǒu guāng,jiāo rén huǒ qí duī wú suàn。
蓝红江绿漫复夸,倾成风味自一家。lán hóng jiāng lǜ màn fù kuā,qīng chéng fēng wèi zì yī jiā。
餐芳顿欲换肌骨,忍俊谁能惜齿牙。cān fāng dùn yù huàn jī gǔ,rěn jùn shuí néng xī chǐ yá。
十年以前无此物,衔子飞来烦海鹄。shí nián yǐ qián wú cǐ wù,xián zi fēi lái fán hǎi gǔ。
天公着意厚穷荒,应遣分甘到铃卒。tiān gōng zhe yì hòu qióng huāng,yīng qiǎn fēn gān dào líng zú。
万事灰心杜牧之,罪言自著少人知。wàn shì huī xīn dù mù zhī,zuì yán zì zhù shǎo rén zhī。
朅来正值成阴候,只合兹游为荔支。qiè lái zhèng zhí chéng yīn hòu,zhǐ hé zī yóu wèi lì zhī。

扶桑花

胡承珙

金乌万里翔逸骇,踏折桑枝落东海。jīn wū wàn lǐ xiáng yì hài,tà zhé sāng zhī luò dōng hǎi。
胚胎元气成扶疏,锻鍊阳精蓄光采。pēi tāi yuán qì chéng fú shū,duàn liàn yáng jīng xù guāng cǎi。
稠条沃叶墙东隈,烧空擎出玛瑙杯。chóu tiáo wò yè qiáng dōng wēi,shāo kōng qíng chū mǎ nǎo bēi。
红绒一线烛龙吐,丹砂万片金炉开。hóng róng yī xiàn zhú lóng tǔ,dān shā wàn piàn jīn lú kāi。
呼工调脂不敢画,认取蟠根出天外。hū gōng diào zhī bù gǎn huà,rèn qǔ pán gēn chū tiān wài。
羲辔应从此地升,羿弓定自何年挂。xī pèi yīng cóng cǐ dì shēng,yì gōng dìng zì hé nián guà。
见说长春历四时,斜槎倒插足生机。jiàn shuō zhǎng chūn lì sì shí,xié chá dào chā zú shēng jī。
转瞬荣华羞似槿,向阳心事本如葵。zhuǎn shùn róng huá xiū shì jǐn,xiàng yáng xīn shì běn rú kuí。
无端流落鱼蛙国,却被时人妄品题。wú duān liú luò yú wā guó,què bèi shí rén wàng pǐn tí。

绿珊瑚树歌

胡承珙

龙工胡为不自惜,琪树琅玕掷千尺。lóng gōng hú wèi bù zì xī,qí shù láng gān zhì qiān chǐ。
弃置人家溷厕间,牛栅鸡栖恣狼籍。qì zhì rén jiā hùn cè jiān,niú zhà jī qī zì láng jí。
世人但羡出水赤,石上蟠根多不识。shì rén dàn xiàn chū shuǐ chì,shí shàng pán gēn duō bù shí。
故将本色示人间,任使看朱乱成碧。gù jiāng běn sè shì rén jiān,rèn shǐ kàn zhū luàn chéng bì。
颇闻此树含毒浆,樊圃可止狂夫狂。pǒ wén cǐ shù hán dú jiāng,fán pǔ kě zhǐ kuáng fū kuáng。
愿金如粟马如羊,使君归去垂空囊。yuàn jīn rú sù mǎ rú yáng,shǐ jūn guī qù chuí kōng náng。
明珠薏苡多谤伤,安用绿玉枝交相。míng zhū yì yǐ duō bàng shāng,ān yòng lǜ yù zhī jiāo xiāng。
酒酣起舞铁如意,七尺珊瑚等闲碎。jiǔ hān qǐ wǔ tiě rú yì,qī chǐ shān hú děng xián suì。

与碧轩太守夜话有感赋赠

胡承珙

四座且勿语,为君停举杯。sì zuò qiě wù yǔ,wèi jūn tíng jǔ bēi。
问君从军有何乐,君言痛定犹馀哀。wèn jūn cóng jūn yǒu hé lè,jūn yán tòng dìng yóu yú āi。
忆昔黄巾遍秦陇,昼磨盾鼻宵衔枚。yì xī huáng jīn biàn qín lǒng,zhòu mó dùn bí xiāo xián méi。
连营傍山塞谷口,忽然飞雹如李梅。lián yíng bàng shān sāi gǔ kǒu,hū rán fēi báo rú lǐ méi。
马牛毙野大木拔,暴流怒发声喧豗。mǎ niú bì yě dà mù bá,bào liú nù fā shēng xuān huī。
是时危坐待没顶,讵料雨歇涛头回。shì shí wēi zuò dài méi dǐng,jù liào yǔ xiē tāo tóu huí。
军行偶尔得空舍,解鞍暂憩无疑猜。jūn xíng ǒu ěr dé kōng shě,jiě ān zàn qì wú yí cāi。
门前遗火竟谁厝,焰焰已及硝磺堆。mén qián yí huǒ jìng shuí cuò,yàn yàn yǐ jí xiāo huáng duī。
仓皇欲出不得出,顷刻将化昆明灰。cāng huáng yù chū bù dé chū,qǐng kè jiāng huà kūn míng huī。
以裘蒙首急伏地,大声一裂如轰雷。yǐ qiú méng shǒu jí fú dì,dà shēng yī liè rú hōng léi。
焦椽烂瓦不知处,面目无恙粘青苔。jiāo chuán làn wǎ bù zhī chù,miàn mù wú yàng zhān qīng tái。
平生绝险此二事,廿年首白难重回。píng shēng jué xiǎn cǐ èr shì,niàn nián shǒu bái nán zhòng huí。
听君语罢起长叹,不经困阨无良材。tīng jūn yǔ bà qǐ zhǎng tàn,bù jīng kùn è wú liáng cái。
人生万事有司命,水火不杀商邱开。rén shēng wàn shì yǒu sī mìng,shuǐ huǒ bù shā shāng qiū kāi。
即今无事抚髀肉,上头千骑东方来。jí jīn wú shì fǔ bì ròu,shàng tóu qiān qí dōng fāng lái。
塞马久应识倚伏,海鸥何用生徘徊。sāi mǎ jiǔ yīng shí yǐ fú,hǎi ōu hé yòng shēng pái huái。
为君引满浮大白,有酒不饮胡为哉。wèi jūn yǐn mǎn fú dà bái,yǒu jiǔ bù yǐn hú wèi zāi。

喜雨

胡承珙

谁言井底泉,能应海上波。shuí yán jǐng dǐ quán,néng yīng hǎi shàng bō。
但看园中花,足知田间禾。dàn kàn yuán zhōng huā,zú zhī tián jiān hé。
井枯少涓滴,花蔫无婀娜。jǐng kū shǎo juān dī,huā niān wú ē nà。
顾此不足道,将奈吾民何。gù cǐ bù zú dào,jiāng nài wú mín hé。
昨来走群望,所惜冤白鹅。zuó lái zǒu qún wàng,suǒ xī yuān bái é。
事急一投牒,只恐遭神诃。shì jí yī tóu dié,zhǐ kǒng zāo shén hē。
竟获允所请,谅我诚匪佗。jìng huò yǔn suǒ qǐng,liàng wǒ chéng fěi tuó。
枕上闻淅沥,疑是风声讹。zhěn shàng wén xī lì,yí shì fēng shēng é。
三更疏点布,四更急阵过。sān gèng shū diǎn bù,sì gèng jí zhèn guò。
披衣起清晓,砌下成滂沱。pī yī qǐ qīng xiǎo,qì xià chéng pāng tuó。
澄台一以望,海云高嵯峨。chéng tái yī yǐ wàng,hǎi yún gāo cuó é。
雷声起何处,隐隐鸣潜鼍。léi shēng qǐ hé chù,yǐn yǐn míng qián tuó。
郊原杂青碧,但见笠与蓑。jiāo yuán zá qīng bì,dàn jiàn lì yǔ suō。
灌瓜泯楚衅,插秧学吴歌。guàn guā mǐn chǔ xìn,chā yāng xué wú gē。
即我不耕食,所得亦已多。jí wǒ bù gēng shí,suǒ dé yì yǐ duō。
长我旧栽菊,活我新种荷。zhǎng wǒ jiù zāi jú,huó wǒ xīn zhǒng hé。
书池玩蝌斗,画壁怜蜗蠃。shū chí wán kē dòu,huà bì lián wō luǒ。
鱼游意已忘,鸟啼声更和。yú yóu yì yǐ wàng,niǎo tí shēng gèng hé。
讵谁慰勤望,并欲捐烦疴。jù shuí wèi qín wàng,bìng yù juān fán kē。
呼奴酌白酒,劝客金叵罗。hū nú zhuó bái jiǔ,quàn kè jīn pǒ luó。

齿落

胡承珙

香烟不盈寸,午梦忽已醒。xiāng yān bù yíng cùn,wǔ mèng hū yǐ xǐng。
漱口承落齿,蠹穴嵌珑玲。shù kǒu chéng luò chǐ,dù xué qiàn lóng líng。
前时辅车动,杌卼久不宁。qián shí fǔ chē dòng,wù wù jiǔ bù níng。
今兹无所苦,豁如脱关扃。jīn zī wú suǒ kǔ,huō rú tuō guān jiōng。
因之悟化理,气候如毒亭。yīn zhī wù huà lǐ,qì hòu rú dú tíng。
蛮方乏霜霰,冬卉繁郊坰。mán fāng fá shuāng xiàn,dōng huì fán jiāo jiōng。
亦有舍旁树,一岁叶再零。yì yǒu shě páng shù,yī suì yè zài líng。
时至自勃郁,气散无留停。shí zhì zì bó yù,qì sàn wú liú tíng。
人生非草木,造物劳我形。rén shēng fēi cǎo mù,zào wù láo wǒ xíng。
况复煎膏油,自燔以出馨。kuàng fù jiān gāo yóu,zì fán yǐ chū xīn。
不如扪吾舌,默坐存黄庭。bù rú mén wú shé,mò zuò cún huáng tíng。
所惜编贝状,渐次成零星。suǒ xī biān bèi zhuàng,jiàn cì chéng líng xīng。
存者锋亦敝,干莫非新硎。cún zhě fēng yì bì,gàn mò fēi xīn xíng。
大胾与硬饼,竞欲欺伶俜。dà zì yǔ yìng bǐng,jìng yù qī líng pīng。
稍迟更缺落,饮乳空馀腥。shāo chí gèng quē luò,yǐn rǔ kōng yú xīng。
急须为苦笋,脱此青衫青。jí xū wèi kǔ sǔn,tuō cǐ qīng shān qīng。

春初种藕池中久不出叶后稍稍出而不繁以为花已无望矣五月间忽发两枝皆红色一枝中含双朵如并头然一则中分三萼形类品字瓣皆表大而里细色则外浅而内深苞裹重叠跗鄂分明曩所罕见诗以纪之

胡承珙

江上多芙蓉,胡为泛瀛海。jiāng shàng duō fú róng,hú wèi fàn yíng hǎi。
迂哉任公子,坐钓知几载。yū zāi rèn gōng zi,zuò diào zhī jǐ zài。
六鳌骨已霜,蓬莱竟安在。liù áo gǔ yǐ shuāng,péng lái jìng ān zài。
小池深尺馀,枯萍黏礧磈。xiǎo chí shēn chǐ yú,kū píng nián léi wěi。
汲井疏清泉,种藕将有待。jí jǐng shū qīng quán,zhǒng ǒu jiāng yǒu dài。
经月无田田,颇疑圃师绐。jīng yuè wú tián tián,pǒ yí pǔ shī dài。
徘徊重裴?,得叶吾不悔。pái huái zhòng péi,dé yè wú bù huǐ。
讵知晓镜中,两枝茁蓓蕾。jù zhī xiǎo jìng zhōng,liǎng zhī zhuó bèi lěi。
绛裙足连跗,缃苞玉三采。jiàng qún zú lián fū,xiāng bāo yù sān cǎi。
翡翠巢双栖,鸳鸯翼交彩。fěi cuì cháo shuāng qī,yuān yāng yì jiāo cǎi。
伟哉造物者,殷勤意无怠。wěi zāi zào wù zhě,yīn qín yì wú dài。
默识种花心,事半偿且倍。mò shí zhǒng huā xīn,shì bàn cháng qiě bèi。
我无锦十重,又乏珠百琲。wǒ wú jǐn shí zhòng,yòu fá zhū bǎi bèi。
惟应遂初衣,芰制纫兰茝。wéi yīng suì chū yī,jì zhì rèn lán chǎi。
旁观见未曾,异种得毋乃。páng guān jiàn wèi céng,yì zhǒng dé wú nǎi。
花样竞翻新,一笑付真宰。huā yàng jìng fān xīn,yī xiào fù zhēn zǎi。
回看修竹林,四序色不改。huí kàn xiū zhú lín,sì xù sè bù gǎi。

重阳前五日有馈蟹者时予病小愈约同人持螯把酒为乐

胡承珙

平生注尔雅,虫鱼竞细碎。píng shēng zhù ěr yǎ,chóng yú jìng xì suì。
一为捧檄行,此事悄然废。yī wèi pěng xí xíng,cǐ shì qiāo rán fèi。
况兼婴痼疾,伏案气辄碍。kuàng jiān yīng gù jí,fú àn qì zhé ài。
遂欲弃笔研,恝如农舍耒。suì yù qì bǐ yán,jiá rú nóng shě lěi。
终夕守一铛,此腹成药碓。zhōng xī shǒu yī dāng,cǐ fù chéng yào duì。
秋风海上来,凉应苏病肺。qiū fēng hǎi shàng lái,liáng yīng sū bìng fèi。
黄花虽未繁,绿橙已可爱。huáng huā suī wèi fán,lǜ chéng yǐ kě ài。
朝来食指动,寒蒲束几辈。cháo lái shí zhǐ dòng,hán pú shù jǐ bèi。
郭索非恶声,蹒跚有馀态。guō suǒ fēi è shēng,pán shān yǒu yú tài。
老饕兴忽狂,忍俊不容耐。lǎo tāo xīng hū kuáng,rěn jùn bù róng nài。
检点尖团形,商量椒姜配。jiǎn diǎn jiān tuán xíng,shāng liàng jiāo jiāng pèi。
排日饮亡何,屈指佳节逮。pái rì yǐn wáng hé,qū zhǐ jiā jié dǎi。
异乡风味恶,赖有故人对。yì xiāng fēng wèi è,lài yǒu gù rén duì。
小愈自宜防,大嚼未敢快。xiǎo yù zì yí fáng,dà jué wèi gǎn kuài。
庶无劝学误,差免雕虫悔。shù wú quàn xué wù,chà miǎn diāo chóng huǐ。
一触江湖心,扁舟渺虾菜。yī chù jiāng hú xīn,biǎn zhōu miǎo xiā cài。

惜字歌

胡承珙

吾侪足傲虞姬婿,识字非徒姓名记。wú chái zú ào yú jī xù,shí zì fēi tú xìng míng jì。
伟哉仓圣万古功,一丁差胜两石弓。wěi zāi cāng shèng wàn gǔ gōng,yī dīng chà shèng liǎng shí gōng。
粪土何人恣狠籍,元经覆瓿不知惜。fèn tǔ hé rén zì hěn jí,yuán jīng fù bù bù zhī xī。
世人但詈秦始皇,焚馀犹胜为帣囊。shì rén dàn lì qín shǐ huáng,fén yú yóu shèng wèi juǎn náng。
何怪荒郊鬼夜哭,不如饱死蠹鱼腹。hé guài huāng jiāo guǐ yè kū,bù rú bǎo sǐ dù yú fù。
陈生海外守一毡,抱此区区殊可怜。chén shēng hǎi wài shǒu yī zhān,bào cǐ qū qū shū kě lián。
斯冰骨朽数千载,掩骼埋胔赖生在。sī bīng gǔ xiǔ shù qiān zài,yǎn gé mái zì lài shēng zài。
更怜近代多好奇,细书布满著色磁。gèng lián jìn dài duō hǎo qí,xì shū bù mǎn zhù sè cí。
一朝失手甑堕地,泥中恍惚成窑字。yī cháo shī shǒu zèng duò dì,ní zhōng huǎng hū chéng yáo zì。
陈生见之辄攘臂,大石粗沙竞磨厉。chén shēng jiàn zhī zhé rǎng bì,dà shí cū shā jìng mó lì。
此意堪为学子师,拜经瘗笔徒尔为。cǐ yì kān wèi xué zi shī,bài jīng yì bǐ tú ěr wèi。
嗤他诗礼称儒者,袖有金椎祗控颐。chī tā shī lǐ chēng rú zhě,xiù yǒu jīn chuí zhī kòng yí。
51123