古诗词

纪逵宜

送春

纪逵宜

春去春愁在,愁中一送春。chūn qù chūn chóu zài,chóu zhōng yī sòng chūn。
苔深连日雨,花似去年人。tái shēn lián rì yǔ,huā shì qù nián rén。
不惜榆钱尽,翻惊菜甲新。bù xī yú qián jǐn,fān jīng cài jiǎ xīn。
旧游回首别,寂寞曲江尘。jiù yóu huí shǒu bié,jì mò qū jiāng chén。

宿瓜步

纪逵宜

维舟已薄暮,怅望平芜间。wéi zhōu yǐ báo mù,chàng wàng píng wú jiān。
流水不可极,夕阳相与还。liú shuǐ bù kě jí,xī yáng xiāng yǔ hái。
光生扬子月,青对润州山。guāng shēng yáng zi yuè,qīng duì rùn zhōu shān。
入夜潮声急,愁心未许间。rù yè cháo shēng jí,chóu xīn wèi xǔ jiān。

云中感怀

纪逵宜

东皇何日到天涯,猎猎凄风万里沙。dōng huáng hé rì dào tiān yá,liè liè qī fēng wàn lǐ shā。
差解客愁惟有酒,欲看春色竟无花。chà jiě kè chóu wéi yǒu jiǔ,yù kàn chūn sè jìng wú huā。
乱流孤屿诗中画,芳树娇莺梦里家。luàn liú gū yǔ shī zhōng huà,fāng shù jiāo yīng mèng lǐ jiā。
寂寞山城明月夜,居人为说旧繁华。jì mò shān chéng míng yuè yè,jū rén wèi shuō jiù fán huá。

读家徵仲叔初冬咏怀诗有感

纪逵宜

寒侵客袂雨丝丝,千里燕山雁影迟。hán qīn kè mèi yǔ sī sī,qiān lǐ yàn shān yàn yǐng chí。
隔岁遥传云外字,深春才读雪中诗。gé suì yáo chuán yún wài zì,shēn chūn cái dú xuě zhōng shī。
右丞禅寂耽书卷,小阮飘零爱酒卮。yòu chéng chán jì dān shū juǎn,xiǎo ruǎn piāo líng ài jiǔ zhī。
回首上林芳草暮,游踪三度负花期。huí shǒu shàng lín fāng cǎo mù,yóu zōng sān dù fù huā qī。

梦回作

纪逵宜

愁绪纷纶绕四围,梦醒似欲识天机。chóu xù fēn lún rào sì wéi,mèng xǐng shì yù shí tiān jī。
人间啼笑谁真伪,尘外行藏无是非。rén jiān tí xiào shuí zhēn wěi,chén wài xíng cáng wú shì fēi。
花落乌冲春色散,酒阑客带月明归。huā luò wū chōng chūn sè sàn,jiǔ lán kè dài yuè míng guī。
齐州九点青烟在,辽鹤何年故里飞。qí zhōu jiǔ diǎn qīng yān zài,liáo hè hé nián gù lǐ fēi。

岁暮放衙归寓口占

纪逵宜

宣武门南十丈尘,郎曹退食暂间身。xuān wǔ mén nán shí zhàng chén,láng cáo tuì shí zàn jiān shēn。
尽多陆海浮沉客,争似云霄啸傲人。jǐn duō lù hǎi fú chén kè,zhēng shì yún xiāo xiào ào rén。
安命何须寻季主,问天那更学灵均。ān mìng hé xū xún jì zhǔ,wèn tiān nà gèng xué líng jūn。
婆娑应伴康衢叟,共庆尧年甲子春。pó suō yīng bàn kāng qú sǒu,gòng qìng yáo nián jiǎ zi chūn。

春晚旅怀

纪逵宜

蹑屩重来问路歧,软红拂拂黯须眉。niè juē zhòng lái wèn lù qí,ruǎn hóng fú fú àn xū méi。
西山自立京尘外,青眼看人似昔时。xī shān zì lì jīng chén wài,qīng yǎn kàn rén shì xī shí。

啼乌

纪逵宜

万年枝上澹朝晖,哑哑慈乌集翠微。wàn nián zhī shàng dàn cháo huī,yǎ yǎ cí wū jí cuì wēi。
闻说鼎湖龙去后,哀鸣环绕紫宫飞。wén shuō dǐng hú lóng qù hòu,āi míng huán rào zǐ gōng fēi。

秋怀

纪逵宜

秋意在何许,飒飒庭树枝。qiū yì zài hé xǔ,sà sà tíng shù zhī。
金风消息来,遂使群心夷。jīn fēng xiāo xī lái,suì shǐ qún xīn yí。
缅焉念昔人,行乐长苦迟。miǎn yān niàn xī rén,xíng lè zhǎng kǔ chí。
百岁岂不多,半为炎凉摧。bǎi suì qǐ bù duō,bàn wèi yán liáng cuī。
驾言谋远游,及此清秋时。jià yán móu yuǎn yóu,jí cǐ qīng qiū shí。
千里无同心,梦魂飞向谁。qiān lǐ wú tóng xīn,mèng hún fēi xiàng shuí。

秋怀

纪逵宜

春风如昨日,花叶争芬芳。chūn fēng rú zuó rì,huā yè zhēng fēn fāng。
芬芳几何时,东西各飘扬。fēn fāng jǐ hé shí,dōng xī gè piāo yáng。
人生匪磐石,安得不参商。rén shēng fěi pán shí,ān dé bù cān shāng。
矫首羡双星,盈盈河汉傍。jiǎo shǒu xiàn shuāng xīng,yíng yíng hé hàn bàng。
虽不同房帷,咫尺长相望。suī bù tóng fáng wéi,zhǐ chǐ zhǎng xiāng wàng。

秋怀

纪逵宜

震泽中有山,山上丹橘林。zhèn zé zhōng yǒu shān,shān shàng dān jú lín。
美人采其实,望远登高岑。měi rén cǎi qí shí,wàng yuǎn dēng gāo cén。
玉颜照秋色,皓齿扬哀音。yù yán zhào qiū sè,hào chǐ yáng āi yīn。
哀音是何曲,桃李盛年心。āi yīn shì hé qū,táo lǐ shèng nián xīn。
流光去如波,夙心难重寻。liú guāng qù rú bō,sù xīn nán zhòng xún。
犹有旧时梦,摇摇来锦衾。yóu yǒu jiù shí mèng,yáo yáo lái jǐn qīn。

盘山松歌

纪逵宜

翠涛十里声飕飗,阴阴涧厂惊潜虬。cuì tāo shí lǐ shēng sōu liú,yīn yīn jiàn chǎng jīng qián qiú。
攫拿石罅若无蒂,怒张鳞鬣争寒流。jué ná shí xià ruò wú dì,nù zhāng lín liè zhēng hán liú。
比闻化劫及双树,孙枝不给斤斧求。bǐ wén huà jié jí shuāng shù,sūn zhī bù gěi jīn fǔ qiú。
谁者护之帛道猷,烟霞日深谷口幽。shuí zhě hù zhī bó dào yóu,yān xiá rì shēn gǔ kǒu yōu。
大夫有灵能相酬,千株万株蟠青沟。dà fū yǒu líng néng xiāng chóu,qiān zhū wàn zhū pán qīng gōu。

盘山石歌

纪逵宜

昔游武夷登绝巅,噏吸沆瀣披云烟。xī yóu wǔ yí dēng jué diān,xī xī hàng xiè pī yún yān。
山灵别后劳清梦,三十六峰吾目前。shān líng bié hòu láo qīng mèng,sān shí liù fēng wú mù qián。
啸歌今过苏门道,林峦初识徐吾好。xiào gē jīn guò sū mén dào,lín luán chū shí xú wú hǎo。
石丈疑从闽峤来,呀然一见倾怀抱。shí zhàng yí cóng mǐn jiào lái,ya rán yī jiàn qīng huái bào。
翠肤铁骨何亭亭,兰若门前多坠星。cuì fū tiě gǔ hé tíng tíng,lán ruò mén qián duō zhuì xīng。
瀑水虹蜺飞练白,藓花风雨剥铜青。pù shuǐ hóng ní fēi liàn bái,xiǎn huā fēng yǔ bō tóng qīng。
分划名胜三盘里,上松中石下盘水。fēn huà míng shèng sān pán lǐ,shàng sōng zhōng shí xià pán shuǐ。
乃观群岫靡不奇,向者品题皆妄耳。nǎi guān qún xiù mí bù qí,xiàng zhě pǐn tí jiē wàng ěr。
岚光澹荡客踟蹰,编茅欲傍石林居。lán guāng dàn dàng kè chí chú,biān máo yù bàng shí lín jū。
远公为指嵚崎处,补天五色此其余。yuǎn gōng wèi zhǐ qīn qí chù,bǔ tiān wǔ sè cǐ qí yú。

盘山水歌

纪逵宜

近山沙碛无平流,入山泉石如清秋。jìn shān shā qì wú píng liú,rù shān quán shí rú qīng qiū。
缘溪被谷迷万绿,但闻琤琤历乱戛哀玉。yuán xī bèi gǔ mí wàn lǜ,dàn wén chēng chēng lì luàn jiá āi yù。
山家无事长闭门,静中不厌风雷喧。shān jiā wú shì zhǎng bì mén,jìng zhōng bù yàn fēng léi xuān。
凭高延瞩三百里,沧溟潏荡观止矣。píng gāo yán zhǔ sān bǎi lǐ,cāng míng yù dàng guān zhǐ yǐ。

谒先垄

纪逵宜

不肖耽微禄,久客松水湄。bù xiào dān wēi lù,jiǔ kè sōng shuǐ méi。
墓门弗亲扫,魂梦常依驰。mù mén fú qīn sǎo,hún mèng cháng yī chí。
登第今改官,远赴楚天涯。dēng dì jīn gǎi guān,yuǎn fù chǔ tiān yá。
故里难稽留,捧檄有程期。gù lǐ nán jī liú,pěng xí yǒu chéng qī。
晨兴出西郭,肃穆瞻松茨。chén xīng chū xī guō,sù mù zhān sōng cí。
忆昔两亲在,勤拳多训辞。yì xī liǎng qīn zài,qín quán duō xùn cí。
望子为良臣,勿使家风颓。wàng zi wèi liáng chén,wù shǐ jiā fēng tuí。
儒官虽苦饥,清白长自持。rú guān suī kǔ jī,qīng bái zhǎng zì chí。
禄养已不逮,五内徒悲摧。lù yǎng yǐ bù dǎi,wǔ nèi tú bēi cuī。
拜罢仰墓表,欲去步迟迟。bài bà yǎng mù biǎo,yù qù bù chí chí。
人生孰难忘,难忘膝下时。rén shēng shú nán wàng,nán wàng xī xià shí。

病中夜吟

纪逵宜

庚申一之日,卧疴城南舍。gēng shēn yī zhī rì,wò kē chéng nán shě。
霜雪正萧辰,凄迷夜复夜。shuāng xuě zhèng xiāo chén,qī mí yè fù yè。
稚子愁不言,老妻但唶唶。zhì zi chóu bù yán,lǎo qī dàn zé zé。
人生各有涯,时至难更惜。rén shēng gè yǒu yá,shí zhì nán gèng xī。
矧予拓落人,学道鲜蕴藉。shěn yǔ tuò luò rén,xué dào xiān yùn jí。
生不应少微,死岂缘木稼。shēng bù yīng shǎo wēi,sǐ qǐ yuán mù jià。
既异处士怀,亦匪达官怕。jì yì chù shì huái,yì fěi dá guān pà。
嗒然天地中,随分沐大化。dā rán tiān dì zhōng,suí fēn mù dà huà。
一息此尚存,渊冰敢宽假。yī xī cǐ shàng cún,yuān bīng gǎn kuān jiǎ。
青灯自多情,照我书在架。qīng dēng zì duō qíng,zhào wǒ shū zài jià。