古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
秋曰觐
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
花魂
清
:
秋曰觐
花容一霎黯然收,凭吊芳魂到九幽。
huā róng yī shà àn rán shōu,píng diào fāng hún dào jiǔ yōu。
无影无形空有恨,和烟和雨不胜秋。
wú yǐng wú xíng kōng yǒu hèn,hé yān hé yǔ bù shèng qiū。
佩环月下怜卿瘦,风雨宵深替尔愁。
pèi huán yuè xià lián qīng shòu,fēng yǔ xiāo shēn tì ěr chóu。
我赖一枝香在手,众香却被此勾留。
wǒ lài yī zhī xiāng zài shǒu,zhòng xiāng què bèi cǐ gōu liú。
AI赏析
花气
清
:
秋曰觐
又惹探花仔细评,别于香外送将迎。
yòu rě tàn huā zǎi xì píng,bié yú xiāng wài sòng jiāng yíng。
春风拂拭人如醉,芳味氤氲蝶有情。
chūn fēng fú shì rén rú zuì,fāng wèi yīn yūn dié yǒu qíng。
袭我不禁行得得,投怀只合唤卿卿。
xí wǒ bù jìn xíng dé dé,tóu huái zhǐ hé huàn qīng qīng。
使君意气原非俗,仙吏仙葩一样清。
shǐ jūn yì qì yuán fēi sú,xiān lì xiān pā yī yàng qīng。
AI赏析
花颜
清
:
秋曰觐
十分颜色到花前,不是天然不算妍。
shí fēn yán sè dào huā qián,bù shì tiān rán bù suàn yán。
艳冶迷他千里草,风流拟否六郎莲。
yàn yě mí tā qiān lǐ cǎo,fēng liú nǐ fǒu liù láng lián。
和来粉黛都成玉,夺到胭脂尽欲仙。
hé lái fěn dài dōu chéng yù,duó dào yān zhī jǐn yù xiān。
寄语后庭谁得似,一时愁煞众婵娟。
jì yǔ hòu tíng shuí dé shì,yī shí chóu shā zhòng chán juān。
AI赏析
花影
清
:
秋曰觐
分得春光千万枝,顾形借影美人知。
fēn dé chūn guāng qiān wàn zhī,gù xíng jiè yǐng měi rén zhī。
亭台高下和烟宿,篱落横斜带月移。
tíng tái gāo xià hé yān sù,lí luò héng xié dài yuè yí。
幽境行将蜂蝶误,名流销尽色香时。
yōu jìng xíng jiāng fēng dié wù,míng liú xiāo jǐn sè xiāng shí。
年来顿悟繁华梦,重叠阶前有所思。
nián lái dùn wù fán huá mèng,zhòng dié jiē qián yǒu suǒ sī。
AI赏析