古诗词

胡汉民

卜算子·集曹全碑字寄怀协之

胡汉民

时节诩风光,定是南方好。shí jié xǔ fēng guāng,dìng shì nán fāng hǎo。
万里怀乡有故人,相望长安道。wàn lǐ huái xiāng yǒu gù rén,xiāng wàng zhǎng ān dào。
斯事要商量,或赋归欤早。sī shì yào shāng liàng,huò fù guī yú zǎo。
明月清风且费钱,不合山中老。míng yuè qīng fēng qiě fèi qián,bù hé shān zhōng lǎo。

蝶恋花·月蚀,和君佩

胡汉民

不是蛾眉天亦妒。bù shì é méi tiān yì dù。
底事团圆,忽被山河阻。dǐ shì tuán yuán,hū bèi shān hé zǔ。
省识人间离别苦。shěng shí rén jiān lí bié kǔ。
盈盈一水都无语。yíng yíng yī shuǐ dōu wú yǔ。
为问婵娟何处去。wèi wèn chán juān hé chù qù。
似尔分明,肯受纤尘污。shì ěr fēn míng,kěn shòu xiān chén wū。
玉阙重光光几许。yù quē zhòng guāng guāng jǐ xǔ。
家家楼上争凝伫。jiā jiā lóu shàng zhēng níng zhù。

浪淘沙·新除夕寄内,依君佩韵

胡汉民

窈窕善怀予。yǎo tiǎo shàn huái yǔ。
珍重邮书。zhēn zhòng yóu shū。
客游从不载愁俱。kè yóu cóng bù zài chóu jù。
万里关山风雪里,著个征夫。wàn lǐ guān shān fēng xuě lǐ,zhù gè zhēng fū。
我自乐江湖。wǒ zì lè jiāng hú。
到处传呼。dào chù chuán hū。
使君豪气未曾除。shǐ jūn háo qì wèi céng chú。
陌上花开归缓缓,卿意何如。mò shàng huā kāi guī huǎn huǎn,qīng yì hé rú。

金缕曲·既和君佩寄内词,更作此以广之

胡汉民

识我平生矣。shí wǒ píng shēng yǐ。
十余年、韩檠杜椠,祇君相似。shí yú nián hán qíng dù qiàn,qí jūn xiāng shì。
斫地狂歌歌未罢,且复纵横自喜。zhuó dì kuáng gē gē wèi bà,qiě fù zòng héng zì xǐ。
漫赢得、江山如此。màn yíng dé jiāng shān rú cǐ。
云梦胸中吞八九,问谁堪、豪杰同生死。yún mèng xiōng zhōng tūn bā jiǔ,wèn shuí kān háo jié tóng shēng sǐ。
成败恨,徒为尔。chéng bài hèn,tú wèi ěr。
西湖旧事重提起。xī hú jiù shì zhòng tí qǐ。
怅新来、关山雨雪,游踪难纪。chàng xīn lái guān shān yǔ xuě,yóu zōng nán jì。
盼尽飞鸿芳讯阻,处处心魂相倚。pàn jǐn fēi hóng fāng xùn zǔ,chù chù xīn hún xiāng yǐ。
见说是、天涯人迩。jiàn shuō shì tiān yá rén ěr。
太上忘情仍不免,笑英雄、自古欺人耳。tài shàng wàng qíng réng bù miǎn,xiào yīng xióng zì gǔ qī rén ěr。
天下事,语还止。tiān xià shì,yǔ hái zhǐ。

水调歌头·朱子英贫困思家不已,赋此慰之,非调之也

胡汉民

去家三万里,行役未全休。qù jiā sān wàn lǐ,xíng yì wèi quán xiū。
百年身世多感,今夕且登楼。bǎi nián shēn shì duō gǎn,jīn xī qiě dēng lóu。
未必解人难索,唤取并州快剪,为汝断离愁。wèi bì jiě rén nán suǒ,huàn qǔ bìng zhōu kuài jiǎn,wèi rǔ duàn lí chóu。
入眼山川好,珍重此时游。rù yǎn shān chuān hǎo,zhēn zhòng cǐ shí yóu。
西湖梦,鉴湖月,五湖舟。xī hú mèng,jiàn hú yuè,wǔ hú zhōu。
古人足迹未遍,何处觅封侯。gǔ rén zú jì wèi biàn,hé chù mì fēng hóu。
人自悲欢离合,我自东西南北,岁月足优游。rén zì bēi huān lí hé,wǒ zì dōng xī nán běi,suì yuè zú yōu yóu。
破涕一为笑,期许在千秋。pò tì yī wèi xiào,qī xǔ zài qiān qiū。

百字令·寄怀协之,闻游西湖,用东坡赤壁韵

胡汉民

为苍生起问,谁是江左风流人物。wèi cāng shēng qǐ wèn,shuí shì jiāng zuǒ fēng liú rén wù。
把酒新亭,教我辈留得,江山半壁。bǎ jiǔ xīn tíng,jiào wǒ bèi liú dé,jiāng shān bàn bì。
歇浦晨经,函关宵度,衿袖皆风雪。xiē pǔ chén jīng,hán guān xiāo dù,jīn xiù jiē fēng xuě。
虬髯人去,此间偏有豪杰。qiú rán rén qù,cǐ jiān piān yǒu háo jié。
遥忆范蠡当年,五湖舟稳,载西施俱发。yáo yì fàn lí dāng nián,wǔ hú zhōu wěn,zài xī shī jù fā。
丝竹中年应屏尽,只是盛名难灭。sī zhú zhōng nián yīng píng jǐn,zhǐ shì shèng míng nán miè。
未愧卢前,且居王后,镜里添华发。wèi kuì lú qián,qiě jū wáng hòu,jìng lǐ tiān huá fā。
相思万里,孤心一片明月。xiāng sī wàn lǐ,gū xīn yī piàn míng yuè。

金缕曲·再用前韵赠君佩

胡汉民

道出阳关矣。dào chū yáng guān yǐ。
谱新声、回黄转绿,人间何似。pǔ xīn shēng huí huáng zhuǎn lǜ,rén jiān hé shì。
我自豪吟君绮语,一样风流可喜。wǒ zì háo yín jūn qǐ yǔ,yī yàng fēng liú kě xǐ。
休记得、树犹如此。xiū jì dé shù yóu rú cǐ。
沧海横流流未尽,笑黄巾、也咒苍天死。cāng hǎi héng liú liú wèi jǐn,xiào huáng jīn yě zhòu cāng tiān sǐ。
濯足去,且从尔。zhuó zú qù,qiě cóng ěr。
二三豪杰为时起。èr sān háo jié wèi shí qǐ。
叹年来、东奔西顾,风云难纪。tàn nián lái dōng bēn xī gù,fēng yún nán jì。
独有蛾眉忘不得,明月楼高独倚。dú yǒu é méi wàng bù dé,míng yuè lóu gāo dú yǐ。
应与说、归期方迩。yīng yǔ shuō guī qī fāng ěr。
一局楸枰容易决,待他年、再洗巢由耳。yī jú qiū píng róng yì jué,dài tā nián zài xǐ cháo yóu ěr。
万里路,行复止。wàn lǐ lù,xíng fù zhǐ。

高阳台·代杨若衡寄外

胡汉民

别已销魂词还寄,怨东风、待拂鸾笺。bié yǐ xiāo hún cí hái jì,yuàn dōng fēng dài fú luán jiān。
枝上啼莺,惊人好梦初圆。zhī shàng tí yīng,jīng rén hǎo mèng chū yuán。
王孙不恨归期误,恨天涯、芳草年年。wáng sūn bù hèn guī qī wù,hèn tiān yá fāng cǎo nián nián。
更何堪、明月楼头,万里胡天。gèng hé kān míng yuè lóu tóu,wàn lǐ hú tiān。
飞鸿休管关山远,写相思二字,已到吟边。fēi hóng xiū guǎn guān shān yuǎn,xiě xiāng sī èr zì,yǐ dào yín biān。
翠妒红颦,故园芳讯依然。cuì dù hóng pín,gù yuán fāng xùn yī rán。
知君冰雪周旋惯,恁归鞭、不在春先。zhī jūn bīng xuě zhōu xuán guàn,nèn guī biān bù zài chūn xiān。
早安排、指点银妆,重整金钿。zǎo ān pái zhǐ diǎn yín zhuāng,zhòng zhěng jīn diàn。

满江红·民十五年自题旧稿

胡汉民

收拾新愁,最难是、登高凭远。shōu shí xīn chóu,zuì nán shì dēng gāo píng yuǎn。
相忆处、旧时词客,旧家池馆。xiāng yì chù jiù shí cí kè,jiù jiā chí guǎn。
花鸟有情成眷属,江山无赖凭驱遣。huā niǎo yǒu qíng chéng juàn shǔ,jiāng shān wú lài píng qū qiǎn。
三十年、未分作诗人,天涯遍。sān shí nián wèi fēn zuò shī rén,tiān yá biàn。
删不尽,风雅变。shān bù jǐn,fēng yǎ biàn。
续不尽,离骚怨。xù bù jǐn,lí sāo yuàn。
祇抒情而作,感深顽艳。qí shū qíng ér zuò,gǎn shēn wán yàn。
庾信生平人不识,魏收轻薄吾知免。yǔ xìn shēng píng rén bù shí,wèi shōu qīng báo wú zhī miǎn。
且归来、随分引芳樽,春何限。qiě guī lái suí fēn yǐn fāng zūn,chūn hé xiàn。

点绛唇·集曹全碑字示芦隐

胡汉民

万里长征,山河别后无从赋。wàn lǐ zhǎng zhēng,shān hé bié hòu wú cóng fù。
旧家门户。jiù jiā mén hù。
禁受风和雨。jìn shòu fēng hé yǔ。
不道归时,特地长亭遇。bù dào guī shí,tè dì zhǎng tíng yù。
欢如故。huān rú gù。
故人奚慕。gù rén xī mù。
有酒宁相负。yǒu jiǔ níng xiāng fù。

点绛唇·集曹全碑字示芦隐

胡汉民

大好河山,登临忍舍风光美。dà hǎo hé shān,dēng lín rěn shě fēng guāng měi。
且因君起。qiě yīn jūn qǐ。
明月人千里。míng yuè rén qiān lǐ。
故国归与,历历从前事。gù guó guī yǔ,lì lì cóng qián shì。
心如水。xīn rú shuǐ。
臣门如市。chén mén rú shì。
不是平生意。bù shì píng shēng yì。

蝶恋花·答芦隐见和,集曹全碑字

胡汉民

大好家居无与主。dà hǎo jiā jū wú yǔ zhǔ。
桃叶桃根,都在人门户。táo yè táo gēn,dōu zài rén mén hù。
前岁刘郎归复遇。qián suì liú láng guī fù yù。
东山雨后西山雨。dōng shān yǔ hòu xī shān yǔ。
为甚年时相尔汝。wèi shén nián shí xiāng ěr rǔ。
女要使人,各有安心处。nǚ yào shǐ rén,gè yǒu ān xīn chù。
旧事分明元不负。jiù shì fēn míng yuán bù fù。
等闲忍读离骚赋。děng xián rěn dú lí sāo fù。

减字浣溪纱戏赠鹤亭

胡汉民

佳话当前破寂寥。jiā huà dāng qián pò jì liáo。
美人心事恼中宵。měi rén xīn shì nǎo zhōng xiāo。
缠头百万可曾饶。chán tóu bǎi wàn kě céng ráo。
对客要呼将进酒,看花偏爱老来娇。duì kè yào hū jiāng jìn jiǔ,kàn huā piān ài lǎo lái jiāo。
未谙蛮语抱蛮腰。wèi ān mán yǔ bào mán yāo。

鹧鸪天·再戏鹤亭

胡汉民

学得鸳鸯不羡仙。xué dé yuān yāng bù xiàn xiān。
漫将情味怯流年。màn jiāng qíng wèi qiè liú nián。
当筵翠袖翩翩舞,暗地红丝细细牵。dāng yán cuì xiù piān piān wǔ,àn dì hóng sī xì xì qiān。
心妥处,即流连。xīn tuǒ chù,jí liú lián。
广南风土要人怜。guǎng nán fēng tǔ yào rén lián。
为谁斟酌吟髭断,输却先生百万钱。wèi shuí zhēn zhuó yín zī duàn,shū què xiān shēng bǎi wàn qián。

浣溪纱和舒信道词,大厂同作

胡汉民

蜩甲蛛丝有斗争。tiáo jiǎ zhū sī yǒu dòu zhēng。
雁行虎穴任纵横。yàn xíng hǔ xué rèn zòng héng。
谁于胜败见人情。shuí yú shèng bài jiàn rén qíng。
王悦冶城应让道,谢玄淝水正挥兵。wáng yuè yě chéng yīng ràng dào,xiè xuán féi shuǐ zhèng huī bīng。
辽城何事比聊城。liáo chéng hé shì bǐ liáo chéng。

浪淘沙·和榆生赏红棉访昌华故苑之作

胡汉民

照海独红鲜。zhào hǎi dú hóng xiān。
老干擎天。lǎo gàn qíng tiān。
招呼群卉附其颠。zhāo hū qún huì fù qí diān。
此是世间豪杰气,不让人先。cǐ shì shì jiān háo jié qì,bù ràng rén xiān。
故事几流传。gù shì jǐ liú chuán。
霸业徒偏。bà yè tú piān。
树犹如此客何言。shù yóu rú cǐ kè hé yán。
要作大裘千万丈,心意绵延。yào zuò dà qiú qiān wàn zhàng,xīn yì mián yán。

满江红·和大厂,次文信国改王昭仪韵作

胡汉民

寄语诗人,可曾似、玉颜鸦色。jì yǔ shī rén,kě céng shì yù yán yā sè。
休更拟、铜仙铅泪,痛辞宫阙。xiū gèng nǐ tóng xiān qiān lèi,tòng cí gōng quē。
七发谁从枚乘后,五噫常在梁鸿侧。qī fā shuí cóng méi chéng hòu,wǔ yī cháng zài liáng hóng cè。
尽天家、倾国重佳人,升平歇。jǐn tiān jiā qīng guó zhòng jiā rén,shēng píng xiē。
繁华梦,难消灭。fán huá mèng,nán xiāo miè。
兴废事,何从说。xīng fèi shì,hé cóng shuō。
有低头神甫,子规啼血。yǒu dī tóu shén fǔ,zi guī tí xuè。
消息难凭云际雁,玲珑只见窗前月。xiāo xī nán píng yún jì yàn,líng lóng zhǐ jiàn chuāng qián yuè。
听高歌、换却断肠声,壶敲缺。tīng gāo gē huàn què duàn cháng shēng,hú qiāo quē。

满江红·和大厂,次文信国改王昭仪韵作

胡汉民

马上琵琶,谁则愿、画图生色。mǎ shàng pí pá,shuí zé yuàn huà tú shēng sè。
何况有、五津烽火,三秦城阙。hé kuàng yǒu wǔ jīn fēng huǒ,sān qín chéng quē。
思在洛阳应奋起,眠过白下曾欹侧。sī zài luò yáng yīng fèn qǐ,mián guò bái xià céng yī cè。
肯夜深、留客斗枯棋,茶烟歇。kěn yè shēn liú kè dòu kū qí,chá yān xiē。
绵上恨,难磨灭。mián shàng hèn,nán mó miè。
汉宫事,有人说。hàn gōng shì,yǒu rén shuō。
枉古今龙战,玄黄共血。wǎng gǔ jīn lóng zhàn,xuán huáng gòng xuè。
独鹤初归云万里,群莺乱舞春三月。dú hè chū guī yún wàn lǐ,qún yīng luàn wǔ chūn sān yuè。
怕石泉、槐火迫人来,驹光缺。pà shí quán huái huǒ pò rén lái,jū guāng quē。

浣溪纱寿鹤亭六十

胡汉民

南面书城傲百王。nán miàn shū chéng ào bǎi wáng。
保民耆寿在文章。bǎo mín qí shòu zài wén zhāng。
飞来仙蝶又称觞。fēi lái xiān dié yòu chēng shāng。
闲向名山寻鲍葛,笑夸年少唤潘张。xián xiàng míng shān xún bào gé,xiào kuā nián shǎo huàn pān zhāng。
年年松鹤好商量。nián nián sōng hè hǎo shāng liàng。

浣溪纱寿鹤亭六十

胡汉民

百涩词心独自支。bǎi sè cí xīn dú zì zhī。
觉翁家数本多奇。jué wēng jiā shù běn duō qí。
如何七宝世独疑。rú hé qī bǎo shì dú yí。
少悔雕锼扬子赋,渐归平澹退之诗。shǎo huǐ diāo sōu yáng zi fù,jiàn guī píng dàn tuì zhī shī。
此情惟有故人知。cǐ qíng wéi yǒu gù rén zhī。