古诗词

胡期恒

立春内江即事

胡期恒

玉垒峰晴翠作堆,金堂水暖碧波洄。yù lěi fēng qíng cuì zuò duī,jīn táng shuǐ nuǎn bì bō huí。
寒从昨夜三更减,人与春风一日来。hán cóng zuó yè sān gèng jiǎn,rén yǔ chūn fēng yī rì lái。
紫陌未飘京兆柳,红妆争插寿阳梅。zǐ mò wèi piāo jīng zhào liǔ,hóng zhuāng zhēng chā shòu yáng méi。
酒炉依样临邛好,只少雍容车骑才。jiǔ lú yī yàng lín qióng hǎo,zhǐ shǎo yōng róng chē qí cái。

九日南楼留别

胡期恒

不为悲秋感不禁,朝来怅别倍萧森。bù wèi bēi qiū gǎn bù jìn,cháo lái chàng bié bèi xiāo sēn。
望云空下思亲泪,饮水犹存报主心。wàng yún kōng xià sī qīn lèi,yǐn shuǐ yóu cún bào zhǔ xīn。
风雅凭谁传爵里,江山此日惜登临。fēng yǎ píng shuí chuán jué lǐ,jiāng shān cǐ rì xī dēng lín。
伐檀深愧诗人意,剩有楼头几醉吟。fá tán shēn kuì shī rén yì,shèng yǒu lóu tóu jǐ zuì yín。

滟滪堆

胡期恒

大江西来四千里,争入一线夔门天。dà jiāng xī lái sì qiān lǐ,zhēng rù yī xiàn kuí mén tiān。
夔门偪仄不肯受,回波卷浪青云巅。kuí mén bī zè bù kěn shòu,huí bō juǎn làng qīng yún diān。
白盐赤甲互掎角,日与水斗寻戈鋋。bái yán chì jiǎ hù jǐ jiǎo,rì yǔ shuǐ dòu xún gē chán。
巴蜀雪消春涨发,何人敢放东吴船。bā shǔ xuě xiāo chūn zhǎng fā,hé rén gǎn fàng dōng wú chuán。
奇哉峡口滟滪石,巍然独立江中间。qí zāi xiá kǒu yàn yù shí,wēi rán dú lì jiāng zhōng jiān。
白帝逶迤作屏幛,瞿塘环绕如晶盘。bái dì wēi yí zuò píng zhàng,qú táng huán rào rú jīng pán。
千溪万壑雷电激,中流一柱来当前。qiān xī wàn hè léi diàn jī,zhōng liú yī zhù lái dāng qián。
有时如象又如马,出没变化难言诠。yǒu shí rú xiàng yòu rú mǎ,chū méi biàn huà nán yán quán。
江流纵强亦退听,势穷力竭翻求怜。jiāng liú zòng qiáng yì tuì tīng,shì qióng lì jié fān qiú lián。
步依滟滪不敢肆,安流而下生洄澜。bù yī yàn yù bù gǎn sì,ān liú ér xià shēng huí lán。
夔门巫峡二百里,本为险地今平川。kuí mén wū xiá èr bǎi lǐ,běn wèi xiǎn dì jīn píng chuān。
乃知天意畏倾覆,留此要令江无权。nǎi zhī tiān yì wèi qīng fù,liú cǐ yào lìng jiāng wú quán。
共传禹功费镌凿,巨灵神斧开烟峦。gòng chuán yǔ gōng fèi juān záo,jù líng shén fǔ kāi yān luán。
至今百神递呵护,绝顶不敢停鹰鹯。zhì jīn bǎi shén dì hē hù,jué dǐng bù gǎn tíng yīng zhān。
朝宗万派必经此,好与嵩岳名俱传。cháo zōng wàn pài bì jīng cǐ,hǎo yǔ sōng yuè míng jù chuán。