古诗词

胡庭

古诗

胡庭

霜气流前除,照我罗衣裳。shuāng qì liú qián chú,zhào wǒ luó yī shang。
耿耿夜不寐,蹑履起彷徨。gěng gěng yè bù mèi,niè lǚ qǐ páng huáng。
草虫亦何悲,鸣声恓以怆。cǎo chóng yì hé bēi,míng shēng xī yǐ chuàng。
四郊一孤影,落叶飘回郎。sì jiāo yī gū yǐng,luò yè piāo huí láng。
南楼谁家子,弦歌宴华堂。nán lóu shuí jiā zi,xián gē yàn huá táng。

古诗

胡庭

朔风吹玉树,叶叶起秋声。shuò fēng chuī yù shù,yè yè qǐ qiū shēng。
上有白鹤栖,下有蟋蟀鸣。shàng yǒu bái hè qī,xià yǒu xī shuài míng。
高天鸿雁来,河汉有馀清。gāo tiān hóng yàn lái,hé hàn yǒu yú qīng。
念我故人子,结发事荣名。niàn wǒ gù rén zi,jié fā shì róng míng。
离筵一分手,千载为伤情。lí yán yī fēn shǒu,qiān zài wèi shāng qíng。

古诗

胡庭

拥衾起长叹,读我案头书,书中何所有,乃见太古初。yōng qīn qǐ zhǎng tàn,dú wǒ àn tóu shū,shū zhōng hé suǒ yǒu,nǎi jiàn tài gǔ chū。
巢许在箕颍,洗耳避唐虞。cháo xǔ zài jī yǐng,xǐ ěr bì táng yú。
揖让不屑睹,况忍谏征诛。yī ràng bù xiè dǔ,kuàng rěn jiàn zhēng zhū。
采薇虽西山,道隆情已污。cǎi wēi suī xī shān,dào lóng qíng yǐ wū。