古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
胡庭麟
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
和王介甫阴山画虎图用元韵
清
:
胡庭麟
边城风劲严冬及,厚坤冻裂鸢啸急。
biān chéng fēng jìn yán dōng jí,hòu kūn dòng liè yuān xiào jí。
猛虎乘时肆吞噬,攫人不得作人立。
měng hǔ chéng shí sì tūn shì,jué rén bù dé zuò rén lì。
瞋目狋狋两杯凸,利爪怒搏石深入。
chēn mù yí yí liǎng bēi tū,lì zhǎo nù bó shí shēn rù。
跠身妥尾舌甜?,腥风上厉星辰湿。
yí shēn tuǒ wěi shé tián yǎn,xīng fēng shàng lì xīng chén shī。
君侯作画笔如刀,物丑纤巨胸中包。
jūn hóu zuò huà bǐ rú dāo,wù chǒu xiān jù xiōng zhōng bāo。
世间描摹祇类狗,始识君侯家法高。
shì jiān miáo mó qí lèi gǒu,shǐ shí jūn hóu jiā fǎ gāo。
君侯计虑穷毛发,才横更欲挞戎羯。
jūn hóu jì lǜ qióng máo fā,cái héng gèng yù tà róng jié。
身郁奇能不见收,想当下笔目眦裂。
shēn yù qí néng bù jiàn shōu,xiǎng dāng xià bǐ mù zì liè。
余自喜遭时泰然,异类慄詟伏穷边。
yú zì xǐ zāo shí tài rán,yì lèi lì zhé fú qióng biān。
井里乐恺无苛政,学堂高大恣嬉眠,不忆将军射猎年。
jǐng lǐ lè kǎi wú kē zhèng,xué táng gāo dà zì xī mián,bù yì jiāng jūn shè liè nián。
AI赏析