古诗词

唐蕴贞

唐多令·秋海棠

唐蕴贞

何处问红妆。hé chù wèn hóng zhuāng。
花开总断肠。huā kāi zǒng duàn cháng。
便无风也自悽怆。biàn wú fēng yě zì qī chuàng。
者是离魂魂外影,有寒月、总昏黄。zhě shì lí hún hún wài yǐng,yǒu hán yuè zǒng hūn huáng。
巧与借韶光。qiǎo yǔ jiè sháo guāng。
斜阳冷到窗。xié yáng lěng dào chuāng。
奈朱颜已是秋娘。nài zhū yán yǐ shì qiū niáng。
淡染胭脂轻著粉,恁消受、晚来凉。dàn rǎn yān zhī qīng zhù fěn,nèn xiāo shòu wǎn lái liáng。

浣溪沙·秋千

唐蕴贞

一簇娇红一缕烟。yī cù jiāo hóng yī lǚ yān。
东风装点杏花天。dōng fēng zhuāng diǎn xìng huā tiān。
垂阳影里架秋千。chuí yáng yǐng lǐ jià qiū qiān。
素绮衫飘蝉翼薄,红罗鞋绣凤头尖。sù qǐ shān piāo chán yì báo,hóng luó xié xiù fèng tóu jiān。
踏青偏有许多闲。tà qīng piān yǒu xǔ duō xián。

踏莎行·花朝

唐蕴贞

绿拥螺鬟,青描燕尾。lǜ yōng luó huán,qīng miáo yàn wěi。
天涯芳信垂杨里。tiān yá fāng xìn chuí yáng lǐ。
二分春色到花朝,一分先自随流水。èr fēn chūn sè dào huā cháo,yī fēn xiān zì suí liú shuǐ。
阑曲堪凭,楼高休倚。lán qū kān píng,lóu gāo xiū yǐ。
东风怕到销魂地。dōng fēng pà dào xiāo hún dì。
莫言对酒便忘愁,千杯难泼愁如海。mò yán duì jiǔ biàn wàng chóu,qiān bēi nán pō chóu rú hǎi。

桂殿秋·晚眺

唐蕴贞

帆影去,绿潺湲。fān yǐng qù,lǜ chán yuán。
鸬鹚飞破白芦烟。lú cí fēi pò bái lú yān。
闲云来去浑无定,山影依稀日半衔。xián yún lái qù hún wú dìng,shān yǐng yī xī rì bàn xián。

扬州慢·题白石小像

唐蕴贞

一代词宗,半生落拓,布衣空老江湖。yī dài cí zōng,bàn shēng luò tuò,bù yī kōng lǎo jiāng hú。
论先生□□,合伴林逋。lùn xiān shēng,hé bàn lín bū。
记吹得、玉箫声彻,小红低唱,此亦仙乎。jì chuī dé yù xiāo shēng chè,xiǎo hóng dī chàng,cǐ yì xiān hū。
□马藤花下,不堪泪洒啼鸪。mǎ téng huā xià,bù kān lèi sǎ tí gū。
暗香疏影,问梅花、消息何如。àn xiāng shū yǐng,wèn méi huā xiāo xī hé rú。
纵乌帽风流,龙眠图画,但写眉须。zòng wū mào fēng liú,lóng mián tú huà,dàn xiě méi xū。
三十六陂烟雨,更谁怜、一棹菰蒲。sān shí liù bēi yān yǔ,gèng shuí lián yī zhào gū pú。
独巢湖一曲,至今犹自追摹。dú cháo hú yī qū,zhì jīn yóu zì zhuī mó。

念奴娇·白荷花

唐蕴贞

天然爱好,却轻妆淡冶,盈盈堪掬。tiān rán ài hǎo,què qīng zhuāng dàn yě,yíng yíng kān jū。
记得杨妃新浴罢,早与安排金屋。jì dé yáng fēi xīn yù bà,zǎo yǔ ān pái jīn wū。
水佩低徊,冰肌绰约,可许消尘俗。shuǐ pèi dī huái,bīng jī chuò yuē,kě xǔ xiāo chén sú。
素娥多态,广寒移去同宿。sù é duō tài,guǎng hán yí qù tóng sù。
不见带雨梨花,迷离疏影外,娇容似沐。bù jiàn dài yǔ lí huā,mí lí shū yǐng wài,jiāo róng shì mù。
只恐西风容易起,写入相思一曲。zhǐ kǒng xī fēng róng yì qǐ,xiě rù xiāng sī yī qū。
争似凌波,云鬟雾鬓,映得人如玉。zhēng shì líng bō,yún huán wù bìn,yìng dé rén rú yù。
横塘秋悄,相看应妒波绿。héng táng qiū qiāo,xiāng kàn yīng dù bō lǜ。

台城路和雁邱词

唐蕴贞

扣空秋影函江碧,双双死生相许。kòu kōng qiū yǐng hán jiāng bì,shuāng shuāng sǐ shēng xiāng xǔ。
矰羽飞来,柔肠遽折,望断潇湘烟雨。zēng yǔ fēi lái,róu cháng jù zhé,wàng duàn xiāo xiāng yān yǔ。
斜阳远渡。xié yáng yuǎn dù。
只垄上西风,尚留咽语。zhǐ lǒng shàng xī fēng,shàng liú yàn yǔ。
汾水惊泷,至今犹□带凄楚。fén shuǐ jīng lóng,zhì jīn yóu dài qī chǔ。
谁歌河满古调,为君双泪落,凭吊千古。shuí gē hé mǎn gǔ diào,wèi jūn shuāng lèi luò,píng diào qiān gǔ。
蓼影分红,残碑晕绿,别有伤心无数。liǎo yǐng fēn hóng,cán bēi yūn lǜ,bié yǒu shāng xīn wú shù。
返魂香炷。fǎn hún xiāng zhù。
愿化作鸳鸯,依然飞去。yuàn huà zuò yuān yāng,yī rán fēi qù。
谱入哀弦,一声声更苦。pǔ rù āi xián,yī shēng shēng gèng kǔ。

减字木兰花·舟中晚照

唐蕴贞

盈盈一水。yíng yíng yī shuǐ。
淡绿浓青分燕尾。dàn lǜ nóng qīng fēn yàn wěi。
天际苍茫,不是征人不断肠。tiān jì cāng máng,bù shì zhēng rén bù duàn cháng。
夕阳倒影。xī yáng dào yǐng。
风定波平船自稳。fēng dìng bō píng chuán zì wěn。
碧草迢迢。bì cǎo tiáo tiáo。
过了长桥又短桥。guò le zhǎng qiáo yòu duǎn qiáo。

醉花阴·步漱玉韵

唐蕴贞

午睡偏宜消永昼。wǔ shuì piān yí xiāo yǒng zhòu。
香爇金炉兽。xiāng ruò jīn lú shòu。
花影故迟迟,卷起珠帘,帘外凉飔逗。huā yǐng gù chí chí,juǎn qǐ zhū lián,lián wài liáng sī dòu。
敲棋直到三更后。qiāo qí zhí dào sān gèng hòu。
映绿灯红袖。yìng lǜ dēng hóng xiù。
休道不寻思,斗得双眉,暗蹙春山瘦。xiū dào bù xún sī,dòu dé shuāng méi,àn cù chūn shān shòu。

双双燕·归燕

唐蕴贞

花朝过了,看帘幕深深,乍喧还冷。huā cháo guò le,kàn lián mù shēn shēn,zhà xuān hái lěng。
雕梁似昨,寂寂绣窗人静。diāo liáng shì zuó,jì jì xiù chuāng rén jìng。
且向花间问讯。qiě xiàng huā jiān wèn xùn。
怎花亦、无言似恨。zěn huā yì wú yán shì hèn。
飘然渡过前轩,忙煞秋千月影。piāo rán dù guò qián xuān,máng shā qiū qiān yuè yǐng。
斜趁。xié chèn。
东风去迅。dōng fēng qù xùn。
正结伴归来,夕阳红尽。zhèng jié bàn guī lái,xī yáng hóng jǐn。
似曾相识,暗把乌衣重认。shì céng xiāng shí,àn bǎ wū yī zhòng rèn。
认是江山粉本。rèn shì jiāng shān fěn běn。
又无奈、黄昏时近。yòu wú nài huáng hūn shí jìn。
愁损曲曲柔肠,化作相思寸寸。chóu sǔn qū qū róu cháng,huà zuò xiāng sī cùn cùn。

踏莎行·送春

唐蕴贞

草软晴郊,花飞南浦。cǎo ruǎn qíng jiāo,huā fēi nán pǔ。
春归既是春来处。chūn guī jì shì chūn lái chù。
留春无计送春行,行行目断西陵路。liú chūn wú jì sòng chūn xíng,xíng xíng mù duàn xī líng lù。
寂寂池塘,深深院宇。jì jì chí táng,shēn shēn yuàn yǔ。
年年好景愁中度。nián nián hǎo jǐng chóu zhōng dù。
今朝才却送愁归,无端又被愁留住。jīn cháo cái què sòng chóu guī,wú duān yòu bèi chóu liú zhù。

相见欢

唐蕴贞

归期总是无期。guī qī zǒng shì wú qī。
寄相思。jì xiāng sī。
只在淡红芍药、白蔷薇。zhǐ zài dàn hóng sháo yào bái qiáng wēi。
人如醉。rén rú zuì。
空垂泪。kōng chuí lèi。
立多时。lì duō shí。
不觉隔帘凉透、一丝丝。bù jué gé lián liáng tòu yī sī sī。

如梦令

唐蕴贞

遥夜夜凉如水。yáo yè yè liáng rú shuǐ。
晓起冷清清地。xiǎo qǐ lěng qīng qīng dì。
小雨一丝丝,欲避愁城无计。xiǎo yǔ yī sī sī,yù bì chóu chéng wú jì。
无计。wú jì。
无计。wú jì。
帘外海棠花睡。lián wài hǎi táng huā shuì。

绮罗香·雪意,和钱塘吴诵芬

唐蕴贞

雾影低迷,烟痕作态,为酿一天寒艳。wù yǐng dī mí,yān hén zuò tài,wèi niàng yī tiān hán yàn。
清冷如斯,谁把玉奴频唤。qīng lěng rú sī,shuí bǎ yù nú pín huàn。
看樽前、起舞因风,渐帘外、飞花成片。kàn zūn qián qǐ wǔ yīn fēng,jiàn lián wài fēi huā chéng piàn。
甚闲情、整日恹恹,望云不远望人远。shén xián qíng zhěng rì yān yān,wàng yún bù yuǎn wàng rén yuǎn。
是谁高卧偃,不觉光阴暗度,梅花开遍。shì shuí gāo wò yǎn,bù jué guāng yīn àn dù,méi huā kāi biàn。
做不成春,偏向春来消散。zuò bù chéng chūn,piān xiàng chūn lái xiāo sàn。
问灞桥、诗思谁传,算只有、幽人缱绻。wèn bà qiáo shī sī shuí chuán,suàn zhǐ yǒu yōu rén qiǎn quǎn。
更那堪、白发萧萧,望青山不见。gèng nà kān bái fā xiāo xiāo,wàng qīng shān bù jiàn。

长亭怨慢腊梅

唐蕴贞

饶枝缀、黄金娇蕊。ráo zhī zhuì huáng jīn jiāo ruǐ。
绰有微香,嚼来无味。chuò yǒu wēi xiāng,jué lái wú wèi。
记取春阑,海棠花下烛频灺。jì qǔ chūn lán,hǎi táng huā xià zhú pín xiè。
岸容何似,偏未解、垂怜意。àn róng hé shì,piān wèi jiě chuí lián yì。
不是素心人,怎怪得、朦胧如睡。bù shì sù xīn rén,zěn guài dé méng lóng rú shuì。
古驿。gǔ yì。
待持将赠远,此去故人千里。dài chí jiāng zèng yuǎn,cǐ qù gù rén qiān lǐ。
江南消息,早又报、时逢腊尾。jiāng nán xiāo xī,zǎo yòu bào shí féng là wěi。
料应是、笑我冬烘,叹只有、篱边堪倚。liào yīng shì xiào wǒ dōng hōng,tàn zhǐ yǒu lí biān kān yǐ。
莫去逐芳菲,还共幽人垂泪。mò qù zhú fāng fēi,hái gòng yōu rén chuí lèi。

台城路儿子受祺通籍后,仍从戎,山左军事方殷,不容以思亲误之,书此以勖其志

唐蕴贞

宫袍不把兜牟换,应怜绝裾温峤。gōng páo bù bǎ dōu móu huàn,yīng lián jué jū wēn jiào。
旗拥银螭,符分玉虎,未许刀环唱早。qí yōng yín chī,fú fēn yù hǔ,wèi xǔ dāo huán chàng zǎo。
欃枪待扫。chán qiāng dài sǎo。
愿绘上麒麟,传来画稿。yuàn huì shàng qí lín,chuán lái huà gǎo。
千里燕云,多应回首扰怀抱。qiān lǐ yàn yún,duō yīng huí shǒu rǎo huái bào。
秋风莼脍纵好,便早脱征衫,依旧难了。qiū fēng chún kuài zòng hǎo,biàn zǎo tuō zhēng shān,yī jiù nán le。
塞雁归迟,戍人望远,梦里泰山云绕。sāi yàn guī chí,shù rén wàng yuǎn,mèng lǐ tài shān yún rào。
关山非道。guān shān fēi dào。
知汝意皇皇,余怀渺渺。zhī rǔ yì huáng huáng,yú huái miǎo miǎo。
月朗明湖,此情应共照。yuè lǎng míng hú,cǐ qíng yīng gòng zhào。

疏影·菊花

唐蕴贞

芳红尽歇。fāng hóng jǐn xiē。
剩逸艳幽香,还更清绝。shèng yì yàn yōu xiāng,hái gèng qīng jué。
花瘦如人,情淡于春,阅尽几多炎热。huā shòu rú rén,qíng dàn yú chūn,yuè jǐn jǐ duō yán rè。
蛾眉虽自伤迟暮,珍重得、此生晚节。é méi suī zì shāng chí mù,zhēn zhòng dé cǐ shēng wǎn jié。
对一樽、疏影横斜,酽得醉来颜色。duì yī zūn shū yǐng héng xié,yàn dé zuì lái yán sè。
人道秋光老也,纵霜严露冷,犹任催折。rén dào qiū guāng lǎo yě,zòng shuāng yán lù lěng,yóu rèn cuī zhé。
寂寂东篱,几度黄昏,剩有残枝待月。jì jì dōng lí,jǐ dù huáng hūn,shèng yǒu cán zhī dài yuè。
幽人不与怜憔悴,更何许、空山太息。yōu rén bù yǔ lián qiáo cuì,gèng hé xǔ kōng shān tài xī。
尽断魂、风雨重阳,守我向时孤洁。jǐn duàn hún fēng yǔ zhòng yáng,shǒu wǒ xiàng shí gū jié。

长相思

唐蕴贞

秋风清。qiū fēng qīng。
秋云轻。qiū yún qīng。
镜里秋人病不禁。jìng lǐ qiū rén bìng bù jìn。
秋声枕上听。qiū shēng zhěn shàng tīng。
秋山青。qiū shān qīng。
秋水平。qiū shuǐ píng。
江上秋花送客程。jiāng shàng qiū huā sòng kè chéng。
秋潮逐浪生。qiū cháo zhú làng shēng。

转应曲

唐蕴贞

芳草。fāng cǎo。
芳草。fāng cǎo。
绿遍西陵古道。lǜ biàn xī líng gǔ dào。
小楼生怕登临。xiǎo lóu shēng pà dēng lín。
况值江南暮春。kuàng zhí jiāng nán mù chūn。
春暮。chūn mù。
春暮。chūn mù。
帘幕家家飞絮。lián mù jiā jiā fēi xù。

醉春风

唐蕴贞

玉碗冰蛆酒。yù wǎn bīng qū jiǔ。
银甲调筝手。yín jiǎ diào zhēng shǒu。
甘州歌罢又伊州,骤。gān zhōu gē bà yòu yī zhōu,zhòu。
骤。zhòu。
骤。zhòu。
南浦春归,小园花落,绿窗人瘦。nán pǔ chūn guī,xiǎo yuán huā luò,lǜ chuāng rén shòu。
蚱蜢瞿塘口。zhà měng qú táng kǒu。
载得相思否。zài dé xiāng sī fǒu。
午潮落尽暮潮生,咒。wǔ cháo luò jǐn mù cháo shēng,zhòu。
咒。zhòu。
咒。zhòu。
南浦春回,小园花好,绿窗人寿。nán pǔ chūn huí,xiǎo yuán huā hǎo,lǜ chuāng rén shòu。