古诗词

夏孙桐

露筋祠雨泊感怀

夏孙桐

孤怀自分称行吟,飘泊扁舟万虑侵。gū huái zì fēn chēng xíng yín,piāo pō biǎn zhōu wàn lǜ qīn。
渐觉艰难到生计,未能抛弃是名心。jiàn jué jiān nán dào shēng jì,wèi néng pāo qì shì míng xīn。
江关烽火回头暗,燕岭飞云入望深。jiāng guān fēng huǒ huí tóu àn,yàn lǐng fēi yún rù wàng shēn。
万树柳丝三日雨,露筋祠畔又秋阴。wàn shù liǔ sī sān rì yǔ,lù jīn cí pàn yòu qiū yīn。

登黄山望两岸炮台

夏孙桐

插江山势耸岧峣,被酒登临意廓寥。chā jiāng shān shì sǒng tiáo yáo,bèi jiǔ dēng lín yì kuò liáo。
云外双螺京口影,风中万马海门潮。yún wài shuāng luó jīng kǒu yǐng,fēng zhōng wàn mǎ hǎi mén cháo。
重重壁垒新天险,草草廛闾小市嚣。zhòng zhòng bì lěi xīn tiān xiǎn,cǎo cǎo chán lǘ xiǎo shì xiāo。
正是河豚吹雪上,故乡能不恋渔?。zhèng shì hé tún chuī xuě shàng,gù xiāng néng bù liàn yú diāo。

为曹理斋题唐砖美人拓本四首整鬟

夏孙桐

何代婵娟子,云衣翠墨香。hé dài chán juān zi,yún yī cuì mò xiāng。
莫谈天宝事,拥髻但凄凉。mò tán tiān bǎo shì,yōng jì dàn qī liáng。

为曹理斋题唐砖美人拓本四首整鬟

夏孙桐

拂拭复拂拭,馨香洁白心。fú shì fù fú shì,xīn xiāng jié bái xīn。
人间金碗出,铜狄共销沈。rén jiān jīn wǎn chū,tóng dí gòng xiāo shěn。

为曹理斋题唐砖美人拓本四首整鬟

夏孙桐

宫样团龙饼,殷勤织手煎。gōng yàng tuán lóng bǐng,yīn qín zhī shǒu jiān。
但思茎露润,那惜豆萁燃。dàn sī jīng lù rùn,nà xī dòu qí rán。

为曹理斋题唐砖美人拓本四首整鬟

夏孙桐

也有调羹手,何人食性谙。yě yǒu diào gēng shǒu,hé rén shí xìng ān。
生憎刀俎上,鱼碎说分甘。shēng zēng dāo zǔ shàng,yú suì shuō fēn gān。

崇效寺白桃花盛开丁香梨花间之极娟茜之致三首

夏孙桐

淡淡春痕蝶未知,留人最好夕阳时。dàn dàn chūn hén dié wèi zhī,liú rén zuì hǎo xī yáng shí。
谁于红杏青松外,借影疏廉写折枝。shuí yú hóng xìng qīng sōng wài,jiè yǐng shū lián xiě zhé zhī。

崇效寺白桃花盛开丁香梨花间之极娟茜之致三首

夏孙桐

一晌茶烟起灭中,读碑客散画廊空。yī shǎng chá yān qǐ miè zhōng,dú bēi kè sàn huà láng kōng。
满庭香雪无言处,消受城南几日风。mǎn tíng xiāng xuě wú yán chù,xiāo shòu chéng nán jǐ rì fēng。

崇效寺白桃花盛开丁香梨花间之极娟茜之致三首

夏孙桐

白纸坊边岁岁春,也同崔护忆前尘。bái zhǐ fāng biān suì suì chūn,yě tóng cuī hù yì qián chén。
鼠姑风里游重订,只恐花开解笑人。shǔ gū fēng lǐ yóu zhòng dìng,zhǐ kǒng huā kāi jiě xiào rén。

岁暮怀人十四首客广州作寄以代柬

夏孙桐

昨听寒潮黄歇浦,又寻春草尉佗台。zuó tīng hán cháo huáng xiē pǔ,yòu xún chūn cǎo wèi tuó tái。
软红旧梦时来往,苦忆消寒九九杯。ruǎn hóng jiù mèng shí lái wǎng,kǔ yì xiāo hán jiǔ jiǔ bēi。

岁暮怀人十四首客广州作寄以代柬

夏孙桐

羡煞兰陔色养愉,团栾福自得天殊。xiàn shā lán gāi sè yǎng yú,tuán luán fú zì dé tiān shū。
看花心事今何似,珍重囊中十斛珠。kàn huā xīn shì jīn hé shì,zhēn zhòng náng zhōng shí hú zhū。

岁暮怀人十四首客广州作寄以代柬

夏孙桐

通介郊祁两不妨,比年京国咏连床。tōng jiè jiāo qí liǎng bù fáng,bǐ nián jīng guó yǒng lián chuáng。
为郎减产应无虑,吉梦三刀愿早偿。wèi láng jiǎn chǎn yīng wú lǜ,jí mèng sān dāo yuàn zǎo cháng。

岁暮怀人十四首客广州作寄以代柬

夏孙桐

围炉小阁上镫初,家督仔肩喜暂纾。wéi lú xiǎo gé shàng dèng chū,jiā dū zǎi jiān xǐ zàn shū。
料得三冬清课积,柽花诗律莆田书。liào dé sān dōng qīng kè jī,chēng huā shī lǜ pú tián shū。

岁暮怀人十四首客广州作寄以代柬

夏孙桐

瘦梅病鹤共逡巡,肯自低眉拜望尘。shòu méi bìng hè gòng qūn xún,kěn zì dī méi bài wàng chén。
我辈安心原有药,莫教昌谷瘁吟身。wǒ bèi ān xīn yuán yǒu yào,mò jiào chāng gǔ cuì yín shēn。

岁暮怀人十四首客广州作寄以代柬

夏孙桐

风流水部擅才名,舞罢斑衣赋定情。fēng liú shuǐ bù shàn cái míng,wǔ bà bān yī fù dìng qíng。
为问元亭奇字癖,聱牙容易叶双声。wèi wèn yuán tíng qí zì pǐ,áo yá róng yì yè shuāng shēng。

岁暮怀人十四首客广州作寄以代柬

夏孙桐

退直东华日每曛,承明著作合书勋。tuì zhí dōng huá rì měi xūn,chéng míng zhù zuò hé shū xūn。
杭山鲜海搜爬密,好为祁张补旧闻。háng shān xiān hǎi sōu pá mì,hǎo wèi qí zhāng bǔ jiù wén。

岁暮怀人十四首客广州作寄以代柬

夏孙桐

久屈淩云作赋才,薇应小试见风裁。jiǔ qū líng yún zuò fù cái,wēi yīng xiǎo shì jiàn fēng cái。
晴栏红药簪归日,也比如皋射雉来。qíng lán hóng yào zān guī rì,yě bǐ rú gāo shè zhì lái。

岁暮怀人十四首客广州作寄以代柬

夏孙桐

丛中隐隐卧孤罴,一服清凉是我师。cóng zhōng yǐn yǐn wò gū pí,yī fú qīng liáng shì wǒ shī。
嗜欲天机还审榷,尘容堪令故人知。shì yù tiān jī hái shěn què,chén róng kān lìng gù rén zhī。

岁暮怀人十四首客广州作寄以代柬

夏孙桐

乘槎博望有家风,精悍时流翰墨中。chéng chá bó wàng yǒu jiā fēng,jīng hàn shí liú hàn mò zhōng。
好是砚池冰解后,乞留碑版照江东。hǎo shì yàn chí bīng jiě hòu,qǐ liú bēi bǎn zhào jiāng dōng。

岁暮怀人十四首客广州作寄以代柬

夏孙桐

简要清通誉望郎,书趋曹牍夜开觞。jiǎn yào qīng tōng yù wàng láng,shū qū cáo dú yè kāi shāng。
海天梦想郇厨味,一盏来其泛玉浆。hǎi tiān mèng xiǎng huán chú wèi,yī zhǎn lái qí fàn yù jiāng。