古诗词

孙韶

丁卯秋客扬州同阮梅叔小云游木兰院

孙韶

秋草寒烟响暗蛩,昔时人去渺无踪。qiū cǎo hán yān xiǎng àn qióng,xī shí rén qù miǎo wú zōng。
一株银杏千年物,听过阇黎饭后钟。yī zhū yín xìng qiān nián wù,tīng guò dū lí fàn hòu zhōng。

丁卯秋客扬州同阮梅叔小云游木兰院

孙韶

谁识英雄未遇前,淮阴往事有渔竿。shuí shí yīng xióng wèi yù qián,huái yīn wǎng shì yǒu yú gān。
汉唐去古风犹近,已觉人间乞食难。hàn táng qù gǔ fēng yóu jìn,yǐ jué rén jiān qǐ shí nán。

丁卯秋客扬州同阮梅叔小云游木兰院

孙韶

不因名字得风云,肯信文章绝等伦。bù yīn míng zì dé fēng yún,kěn xìn wén zhāng jué děng lún。
坏壁留题三十载,阿师还是解诗人。huài bì liú tí sān shí zài,ā shī hái shì jiě shī rén。