古诗词

徐咸清

京都篇用杜洗兵马韵

徐咸清

京都形势连关东,万方玉帛朝会同。jīng dōu xíng shì lián guān dōng,wàn fāng yù bó cháo huì tóng。
英灵社稷风云表,图籍山河指顾中。yīng líng shè jì fēng yún biǎo,tú jí shān hé zhǐ gù zhōng。
耕凿从前忘帝力,干羽年来戢武功。gēng záo cóng qián wàng dì lì,gàn yǔ nián lái jí wǔ gōng。
臣僚师济太和殿,天子恭默乾清宫。chén liáo shī jì tài hé diàn,tiān zi gōng mò qián qīng gōng。
径可垂裳阜民物,不须访道过崆峒。jìng kě chuí shang fù mín wù,bù xū fǎng dào guò kōng dòng。
玉门月静传烽色,铜柱天高洗瘴风。yù mén yuè jìng chuán fēng sè,tóng zhù tiān gāo xǐ zhàng fēng。
受历应天才不小,祥符瑞箓古来少。shòu lì yīng tiān cái bù xiǎo,xiáng fú ruì lù gǔ lái shǎo。
帷幄英谋布遐迩,庙堂德意沦深杳。wéi wò yīng móu bù xiá ěr,miào táng dé yì lún shēn yǎo。
将校论丘转精锐,守令为官辄明了。jiāng xiào lùn qiū zhuǎn jīng ruì,shǒu lìng wèi guān zhé míng le。
涸辙终应活鲋鱼,卑栖自合安穷鸟。hé zhé zhōng yīng huó fù yú,bēi qī zì hé ān qióng niǎo。
海岛无烦义士从,吴门不用愁肠绕。hǎi dǎo wú fán yì shì cóng,wú mén bù yòng chóu cháng rào。
六服苍茫鸿雁集,九天摇动星河晓。liù fú cāng máng hóng yàn jí,jiǔ tiān yáo dòng xīng hé xiǎo。
此时世事谁禁当,非民非庶非侯王。cǐ shí shì shì shuí jìn dāng,fēi mín fēi shù fēi hóu wáng。
太平有象定难见,身纵贫贱犹康强。tài píng yǒu xiàng dìng nán jiàn,shēn zòng pín jiàn yóu kāng qiáng。
驭众真看调六马,防民慎勿壅宣房。yù zhòng zhēn kàn diào liù mǎ,fáng mín shèn wù yōng xuān fáng。
腐儒寸心夙愚昧,杞人翘首忧穹苍。fǔ rú cùn xīn sù yú mèi,qǐ rén qiào shǒu yōu qióng cāng。
缅怀区夏风尘息,想望天家筹画长。miǎn huái qū xià fēng chén xī,xiǎng wàng tiān jiā chóu huà zhǎng。
放牛归马神功著,《击壤》歌衢景运昌。fàng niú guī mǎ shén gōng zhù,jī rǎng gē qú jǐng yùn chāng。
梯航山海俱来贡,人民老死无迎送。tī háng shān hǎi jù lái gòng,rén mín lǎo sǐ wú yíng sòng。
阊阖何时降绿图,滋液崇朝满银瓮。chāng hé hé shí jiàng lǜ tú,zī yè chóng cháo mǎn yín wèng。
群工谩议东封礼,太史好献南山颂。qún gōng mán yì dōng fēng lǐ,tài shǐ hǎo xiàn nán shān sòng。
处处鼓声村社饮,家家农器桑田种。chù chù gǔ shēng cūn shè yǐn,jiā jiā nóng qì sāng tián zhǒng。
贤士虽虚傅野筑,哲王尚切商岩梦。xián shì suī xū fù yě zhù,zhé wáng shàng qiè shāng yán mèng。
致君尧舜自有人,布衣末议成何用。zhì jūn yáo shùn zì yǒu rén,bù yī mò yì chéng hé yòng。

登岱

徐咸清

东行望泰山,了了青芙蓉。dōng xíng wàng tài shān,le le qīng fú róng。
惊翻碧海色,飞落徂徕松。jīng fān bì hǎi sè,fēi luò cú lái sōng。
渐近灭翠霭,未到闻清钟。jiàn jìn miè cuì ǎi,wèi dào wén qīng zhōng。
摄衣更攀陟,旷然开心胸。shè yī gèng pān zhì,kuàng rán kāi xīn xiōng。
幽花炫日月,异草迷春冬。yōu huā xuàn rì yuè,yì cǎo mí chūn dōng。
俯视小天下,知为众山宗。fǔ shì xiǎo tiān xià,zhī wèi zhòng shān zōng。
不识何年代,盛典来登封。bù shí hé nián dài,shèng diǎn lái dēng fēng。
玉检金泥函,瑞气罗千重。yù jiǎn jīn ní hán,ruì qì luó qiān zhòng。
七十二君迹,风吹杳无踪。qī shí èr jūn jì,fēng chuī yǎo wú zōng。
淳浇久已判,举手将奚从。chún jiāo jiǔ yǐ pàn,jǔ shǒu jiāng xī cóng。

登岱

徐咸清

晨登千仞巅,佳气何氤氲。chén dēng qiān rèn diān,jiā qì hé yīn yūn。
天门射渴日,彩霞落纷纷。tiān mén shè kě rì,cǎi xiá luò fēn fēn。
元气自流转,不知昼夜分。yuán qì zì liú zhuǎn,bù zhī zhòu yè fēn。
窈窕古英妃,飘飖紫绮裙。yǎo tiǎo gǔ yīng fēi,piāo yáo zǐ qǐ qún。
天浆漱皓齿,玉色含微醺。tiān jiāng shù hào chǐ,yù sè hán wēi xūn。
结成金芝盖,即是前峰云。jié chéng jīn zhī gài,jí shì qián fēng yún。
手持一方册,授以太始文。shǒu chí yī fāng cè,shòu yǐ tài shǐ wén。
回首隔霄汉,散失鸾鹤群。huí shǒu gé xiāo hàn,sàn shī luán hè qún。
璚箫去缥缈,余音不可闻。qióng xiāo qù piāo miǎo,yú yīn bù kě wén。

登岱

徐咸清

我往谢时辈,岱宗来攀跻。wǒ wǎng xiè shí bèi,dài zōng lái pān jī。
身披紫绮裘,足蹑青云梯。shēn pī zǐ qǐ qiú,zú niè qīng yún tī。
举日周宇内,只觉群山低。jǔ rì zhōu yǔ nèi,zhǐ jué qún shān dī。
元气一分散,万象忽已迷。yuán qì yī fēn sàn,wàn xiàng hū yǐ mí。
长风袭衣裾,九夏寒凄凄。zhǎng fēng xí yī jū,jiǔ xià hán qī qī。
惊雷足下起,细若婴儿蹄。jīng léi zú xià qǐ,xì ruò yīng ér tí。
不觉骤雨过,倒景衔峰西。bù jué zhòu yǔ guò,dào jǐng xián fēng xī。
缥缈紫金梁,屈挂垂天霓。piāo miǎo zǐ jīn liáng,qū guà chuí tiān ní。
熟视不敢蹈,恐践仙人栖。shú shì bù gǎn dǎo,kǒng jiàn xiān rén qī。
出有而人无,谁能测端倪。chū yǒu ér rén wú,shuí néng cè duān ní。

登岱

徐咸清

前登日观峰,峰势高崔巍。qián dēng rì guān fēng,fēng shì gāo cuī wēi。
疑有扶桑枝,近拂天门隈。yí yǒu fú sāng zhī,jìn fú tiān mén wēi。
天鸡叫一声,八荒忽洞开。tiān jī jiào yī shēng,bā huāng hū dòng kāi。
骤闻东溟底,奋出南山雷。zhòu wén dōng míng dǐ,fèn chū nán shān léi。
海霞荡金光,沸水煎蓬莱。hǎi xiá dàng jīn guāng,fèi shuǐ jiān péng lái。
即知巨鳌骨,散作瀛洲灰。jí zhī jù áo gǔ,sàn zuò yíng zhōu huī。
澒洞长风吹,秦桥为崩摧。hòng dòng zhǎng fēng chuī,qín qiáo wèi bēng cuī。
沧波日清浅,仅复容渡杯。cāng bō rì qīng qiǎn,jǐn fù róng dù bēi。
五色何方云,拥护金银台。wǔ sè hé fāng yún,yōng hù jīn yín tái。
昨传玉棺下,又葬王乔回。zuó chuán yù guān xià,yòu zàng wáng qiáo huí。
乾坤空浩荡,万古无仙才。qián kūn kōng hào dàng,wàn gǔ wú xiān cái。