古诗词

孙德祖

闰月望夕京兆衙斋坐月

孙德祖

孤客坐凉月,空庭似早秋。gū kè zuò liáng yuè,kōng tíng shì zǎo qiū。
树深还见影,衣薄不胜愁。shù shēn hái jiàn yǐng,yī báo bù shèng chóu。
身世双蓬鬓,乾坤几泊鸥。shēn shì shuāng péng bìn,qián kūn jǐ pō ōu。
遣悲惟中酒,何处可登楼。qiǎn bēi wéi zhōng jiǔ,hé chù kě dēng lóu。

闰月望夕京兆衙斋坐月

孙德祖

浙水三千里,蓬山一万重。zhè shuǐ sān qiān lǐ,péng shān yī wàn zhòng。
流年如激箭,深夜又闻钟。liú nián rú jī jiàn,shēn yè yòu wén zhōng。
客思沾裳易,家书下笔慵。kè sī zhān shang yì,jiā shū xià bǐ yōng。
清辉空复好,见汝更愁侬。qīng huī kōng fù hǎo,jiàn rǔ gèng chóu nóng。

晓发西陵钱江舟次即目

孙德祖

已是春深草未齐,平沙十里卧长堤。yǐ shì chūn shēn cǎo wèi qí,píng shā shí lǐ wò zhǎng dī。
烟开日媆江帆稳,潮落风微海燕低。yān kāi rì ruǎn jiāng fān wěn,cháo luò fēng wēi hǎi yàn dī。
隔岸山光连远近,中天云影自东西。gé àn shān guāng lián yuǎn jìn,zhōng tiān yún yǐng zì dōng xī。
明朝准醉杭州酒,打叠新痕上客衣。míng cháo zhǔn zuì háng zhōu jiǔ,dǎ dié xīn hén shàng kè yī。

官庄

孙德祖

向晚荒邮酒一尊,菜羹芋臛上盘飧。xiàng wǎn huāng yóu jiǔ yī zūn,cài gēng yù huò shàng pán sūn。
懒云卷夕山都睡,废垒经秋柳未髡。lǎn yún juǎn xī shān dōu shuì,fèi lěi jīng qiū liǔ wèi kūn。
马带饥声嘶破驿,鸦翻寒影入遥村。mǎ dài jī shēng sī pò yì,yā fān hán yǐng rù yáo cūn。
霜浓月黑双螯美,簖火星星梦故园。shuāng nóng yuè hēi shuāng áo měi,duàn huǒ xīng xīng mèng gù yuán。

叶县即目

孙德祖

此乡景物似东都,半可诗材半画图。cǐ xiāng jǐng wù shì dōng dōu,bàn kě shī cái bàn huà tú。
十日老晴芦荻瘦,千村新种麦苗腴。shí rì lǎo qíng lú dí shòu,qiān cūn xīn zhǒng mài miáo yú。
乌鸦向暖凄林屋,黄叶因风入笋舆。wū yā xiàng nuǎn qī lín wū,huáng yè yīn fēng rù sǔn yú。
玉舄不随仙令去,夹堤流水浴双凫。yù xì bù suí xiān lìng qù,jiā dī liú shuǐ yù shuāng fú。

赵瑾伯户部病疟经月就谂所苦辄投百有五言煮三升酒朗吟数四当知其效也

孙德祖

痴蟆腹葬老蟾魄,青磷乱飞沙草黑。chī má fù zàng lǎo chán pò,qīng lín luàn fēi shā cǎo hēi。
四更漏断万籁寂,何物幺䯢吹紫笛。sì gèng lòu duàn wàn lài jì,hé wù yāo mó chuī zǐ dí。
若有人兮髯植戟。ruò yǒu rén xī rán zhí jǐ。
高撷绿袍岸赤帻。gāo xié lǜ páo àn chì zé。
喑呜叱咤摧霹雳,当头一喝鬼脚踣。yīn wū chì zhà cuī pī lì,dāng tóu yī hē guǐ jiǎo bó。
纹苇为索穿鬼脊,截蒲作剑裂鬼革。wén wěi wèi suǒ chuān guǐ jí,jié pú zuò jiàn liè guǐ gé。
横磨狼牙泰山石,瘿臂兽爪嚼狼藉。héng mó láng yá tài shān shí,yǐng bì shòu zhǎo jué láng jí。
?胔投畀豺虎食,旋挽海水洗天幂,二百八十晴峰碧。zì tóu bì chái hǔ shí,xuán wǎn hǎi shuǐ xǐ tiān mì,èr bǎi bā shí qíng fēng bì。

九日登风穴山

孙德祖

快马踶趹不可羁,平沙十里秋烟飞。kuài mǎ dì jué bù kě jī,píng shā shí lǐ qiū yān fēi。
眼前突兀见青嶂,苍翠欲与高天齐。yǎn qián tū wù jiàn qīng zhàng,cāng cuì yù yǔ gāo tiān qí。
道旁甘泉泻清冽,道上精蓝矗金碧。dào páng gān quán xiè qīng liè,dào shàng jīng lán chù jīn bì。
塔铃自语檐鸽鸣,老鸮一笑诸天惊。tǎ líng zì yǔ yán gē míng,lǎo xiāo yī xiào zhū tiān jīng。
狻猊吼怒㵣不走,安得山泉成美酒。suān ní hǒu nù kě bù zǒu,ān dé shān quán chéng měi jiǔ。
手捧瓠尊接飞瀑,净洗诗肠尘与垢。shǒu pěng hù zūn jiē fēi pù,jìng xǐ shī cháng chén yǔ gòu。
可怜会稽此落日,把酒临风度佳节。kě lián huì jī cǐ luò rì,bǎ jiǔ lín fēng dù jiā jié。
阿兄莫上龙山巅,醉看茱萸独愁绝。ā xiōng mò shàng lóng shān diān,zuì kàn zhū yú dú chóu jué。

古诗一首呈张孝达师

孙德祖

吾闻康回冯,怒触不周天。wú wén kāng huí féng,nù chù bù zhōu tiān。
柱折地维绝,盘古错愕天皇愁。zhù zhé dì wéi jué,pán gǔ cuò è tiān huáng chóu。
可怜开辟费神力,纤儿撞坏谁能修?大哉娲皇鼓洪炉,补天乃用五色之石头。kě lián kāi pì fèi shén lì,xiān ér zhuàng huài shuí néng xiū?dà zāi wā huáng gǔ hóng lú,bǔ tiān nǎi yòng wǔ sè zhī shí tóu。
中有一石不见收,孤悬天中如赘旒。zhōng yǒu yī shí bù jiàn shōu,gū xuán tiān zhōng rú zhuì liú。
我过石所闻石语,啾啾复唧唧。wǒ guò shí suǒ wén shí yǔ,jiū jiū fù jī jī。
尔何所怨?尔何所苦?高高者天厚者地,容汝顽躯那不足汝所。ěr hé suǒ yuàn?ěr hé suǒ kǔ?gāo gāo zhě tiān hòu zhě dì,róng rǔ wán qū nà bù zú rǔ suǒ。
石亦无所怨,石亦无所苦,如我辈行者,衮衮升天阊。shí yì wú suǒ yuàn,shí yì wú suǒ kǔ,rú wǒ bèi xíng zhě,gǔn gǔn shēng tiān chāng。
何况有人手持造化之橐钥,能以阴阳为炭炼五金,精写跃冶之不祥。hé kuàng yǒu rén shǒu chí zào huà zhī tuó yào,néng yǐ yīn yáng wèi tàn liàn wǔ jīn,jīng xiě yuè yě zhī bù xiáng。
毋使散作蚩尤芒,范大千界铸成倚天长剑,先刳吞月痴蟆肠。wú shǐ sàn zuò chī yóu máng,fàn dà qiān jiè zhù chéng yǐ tiān zhǎng jiàn,xiān kū tūn yuè chī má cháng。
以次屠裂天狗,不教饕餮蚀太阳。yǐ cì tú liè tiān gǒu,bù jiào tāo tiè shí tài yáng。
然后一钓连六鳌,瀛海东尽断鳌足,分排八极支穹窿。rán hòu yī diào lián liù áo,yíng hǎi dōng jǐn duàn áo zú,fēn pái bā jí zhī qióng lóng。
再更十二万年元会穷,永永不弛扶桑弓。zài gèng shí èr wàn nián yuán huì qióng,yǒng yǒng bù chí fú sāng gōng。
昆冈互古无毒爓,石寿得与天地同,我独弃掷无怨恫。kūn gāng hù gǔ wú dú yàn,shí shòu dé yǔ tiān dì tóng,wǒ dú qì zhì wú yuàn dòng。

次韵谭仲修同年古意

孙德祖

乍可种合欢,不愿采将离。zhà kě zhǒng hé huān,bù yuàn cǎi jiāng lí。
与君缠绵意,续续春蚕丝。yǔ jūn chán mián yì,xù xù chūn cán sī。
欲妆妆镜黯,天涯一何远。yù zhuāng zhuāng jìng àn,tiān yá yī hé yuǎn。
陌上花乱飞,君归一何缓。mò shàng huā luàn fēi,jūn guī yī hé huǎn。
去日复来日,自怜容鬓非。qù rì fù lái rì,zì lián róng bìn fēi。
知君心不改,犹著去时衣。zhī jūn xīn bù gǎi,yóu zhù qù shí yī。
阿侯如妾长,君来应不识。ā hóu rú qiè zhǎng,jūn lái yīng bù shí。
宛转文锦襦,是妾机中织。wǎn zhuǎn wén jǐn rú,shì qiè jī zhōng zhī。

次韵谭仲修同年古意

孙德祖

与君始结发,画妾蛾眉长。yǔ jūn shǐ jié fā,huà qiè é méi zhǎng。
妆成相媚悦,携手登华堂。zhuāng chéng xiāng mèi yuè,xié shǒu dēng huá táng。
翘翘翠云冠,皎皎明月珰。qiào qiào cuì yún guān,jiǎo jiǎo míng yuè dāng。
怜君抱美玉,三岁怀中藏。lián jūn bào měi yù,sān suì huái zhōng cáng。
拔我头上钗,珍珠十二行。bá wǒ tóu shàng chāi,zhēn zhū shí èr xíng。
为君缀锦鞯,送君结客场。wèi jūn zhuì jǐn jiān,sòng jūn jié kè chǎng。
铅华从此洗,寂寞掩幽房。qiān huá cóng cǐ xǐ,jì mò yǎn yōu fáng。
君看缕金裙,摺破双鸳鸯。jūn kàn lǚ jīn qún,zhé pò shuāng yuān yāng。