古诗词

孙原湘

夜坐

孙原湘

虫声破夜寂,小坐媆凉天。chóng shēng pò yè jì,xiǎo zuò ruǎn liáng tiān。
病久花同瘦,愁多梦不圆。bìng jiǔ huā tóng shòu,chóu duō mèng bù yuán。
孤怀凭月迥,静气得秋先。gū huái píng yuè jiǒng,jìng qì dé qiū xiān。
惟有深闺里,应知客未眠。wéi yǒu shēn guī lǐ,yīng zhī kè wèi mián。

五渠

孙原湘

一水围村市,非船路不通。yī shuǐ wéi cūn shì,fēi chuán lù bù tōng。
春醪人乳白,渔火妇颜红。chūn láo rén rǔ bái,yú huǒ fù yán hóng。
双塔浮波出,青山到郭穷。shuāng tǎ fú bō chū,qīng shān dào guō qióng。
正愁行易尽,偏是好东风。zhèng chóu xíng yì jǐn,piān shì hǎo dōng fēng。

雨霁

孙原湘

雨拨西风转,天容寸碧开。yǔ bō xī fēng zhuǎn,tiān róng cùn bì kāi。
出花孤蝶重,抱树一蝉哀。chū huā gū dié zhòng,bào shù yī chán āi。
爽气遥山下,愁心远渚来。shuǎng qì yáo shān xià,chóu xīn yuǎn zhǔ lái。
画檐云缕缕,秋叶是谁裁?huà yán yún lǚ lǚ,qiū yè shì shuí cái?

湘妃曲

孙原湘

缥缈三湘瑟,空灵八月槎。piāo miǎo sān xiāng sè,kōng líng bā yuè chá。
碧天无界限,秋水是人家。bì tiān wú jiè xiàn,qiū shuǐ shì rén jiā。
奇玉雌雄佩,幽兰姊妹花。qí yù cí xióng pèi,yōu lán zǐ mèi huā。
君山荡空翠,散作洞庭霞。jūn shān dàng kōng cuì,sàn zuò dòng tíng xiá。

湘妃曲

孙原湘

一片潇湘水,春情比我深。yī piàn xiāo xiāng shuǐ,chūn qíng bǐ wǒ shēn。
云为神女梦,月是美人心。yún wèi shén nǚ mèng,yuè shì měi rén xīn。
眉黛将秋画,衣香弄夕阴。méi dài jiāng qiū huà,yī xiāng nòng xī yīn。
三星光艳绝,不与夜珠沉。sān xīng guāng yàn jué,bù yǔ yè zhū chén。

品花

孙原湘

花里三倾国,梅兰及海棠。huā lǐ sān qīng guó,méi lán jí hǎi táng。
可餐皆秀色,不断是生香。kě cān jiē xiù sè,bù duàn shì shēng xiāng。
春思依依梦,秋阴寸寸肠。chūn sī yī yī mèng,qiū yīn cùn cùn cháng。
何时满人意,都植在潇湘。hé shí mǎn rén yì,dōu zhí zài xiāo xiāng。

小别

孙原湘

送远悲犹在,离情此又并。sòng yuǎn bēi yóu zài,lí qíng cǐ yòu bìng。
暂迷三里雾,如隔一重城。zàn mí sān lǐ wù,rú gé yī zhòng chéng。
密意传眸子,归期订尾生。mì yì chuán móu zi,guī qī dìng wěi shēng。
临行手三反,知我定知卿。lín xíng shǒu sān fǎn,zhī wǒ dìng zhī qīng。

花宴

孙原湘

仙手调羹巧,香涵玉碗春。xiān shǒu diào gēng qiǎo,xiāng hán yù wǎn chūn。
妙来无过熟,鲜极自生新。miào lái wú guò shú,xiān jí zì shēng xīn。
座客贪尝饱,归犹乐道津。zuò kè tān cháng bǎo,guī yóu lè dào jīn。
嘉肴尽佳果,花宴谢花神。jiā yáo jǐn jiā guǒ,huā yàn xiè huā shén。

真秀阁

孙原湘

雨后看云尽出城,最高楼阁有余清。yǔ hòu kàn yún jǐn chū chéng,zuì gāo lóu gé yǒu yú qīng。
一帘空水摇天碧,半壁残虹浴海明。yī lián kōng shuǐ yáo tiān bì,bàn bì cán hóng yù hǎi míng。
花与蝶飞时下上,书无人揭自纵横。huā yǔ dié fēi shí xià shàng,shū wú rén jiē zì zòng héng。
不知何事凭栏立,落日苍茫百感生。bù zhī hé shì píng lán lì,luò rì cāng máng bǎi gǎn shēng。

夜宿小石洞

孙原湘

何处峰头铁笛声,飘然秋思与同情。hé chù fēng tóu tiě dí shēng,piāo rán qiū sī yǔ tóng qíng。
拨开落叶通泉细,喝破浮云放月明。bō kāi luò yè tōng quán xì,hē pò fú yún fàng yuè míng。
石气欲吹诗骨冷,天风如化羽衣轻。shí qì yù chuī shī gǔ lěng,tiān fēng rú huà yǔ yī qīng。
举头不敢舒长啸,恐有林间宿鸟惊。jǔ tóu bù gǎn shū zhǎng xiào,kǒng yǒu lín jiān sù niǎo jīng。

九铁僧寮与兼山秋语

孙原湘

豪丝哀竹近中年,过眼春痕水上烟。háo sī āi zhú jìn zhōng nián,guò yǎn chūn hén shuǐ shàng yān。
一窖黄金先铸佛,半床青史小游仙。yī jiào huáng jīn xiān zhù fú,bàn chuáng qīng shǐ xiǎo yóu xiān。
引人入梦偏胡蝶,劝客归田有蜀鹃。yǐn rén rù mèng piān hú dié,quàn kè guī tián yǒu shǔ juān。
畅好尚湖秋万顷,几时同上钓鱼船。chàng hǎo shàng hú qiū wàn qǐng,jǐ shí tóng shàng diào yú chuán。

九铁僧寮与兼山秋语

孙原湘

驱却青蝇百事宜,石幢松影下罘罳。qū què qīng yíng bǎi shì yí,shí chuáng sōng yǐng xià fú sī。
客磨诗里花同瘦,秋到人间佛不知。kè mó shī lǐ huā tóng shòu,qiū dào rén jiān fú bù zhī。
万叶盛衰先有信,一蝉哀怨总无私。wàn yè shèng shuāi xiān yǒu xìn,yī chán āi yuàn zǒng wú sī。
红尘白社双青眼,如此相看得几时。hóng chén bái shè shuāng qīng yǎn,rú cǐ xiāng kàn dé jǐ shí。

归舟

孙原湘

鸥波摇荡绿参差,收起春帆去路迟。ōu bō yáo dàng lǜ cān chà,shōu qǐ chūn fān qù lù chí。
过眼云山千幅画,破眠风雨一船诗。guò yǎn yún shān qiān fú huà,pò mián fēng yǔ yī chuán shī。
悬猜帘影桥边柳,背嗅花香橹后枝。xuán cāi lián yǐng qiáo biān liǔ,bèi xiù huā xiāng lǔ hòu zhī。
如此浮家吾愿足,不归犹可况归时。rú cǐ fú jiā wú yuàn zú,bù guī yóu kě kuàng guī shí。

乍嫁

孙原湘

冰肌雪腕藐姑仙,乍嫁还如未嫁年。bīng jī xuě wàn miǎo gū xiān,zhà jià hái rú wèi jià nián。
通脱转饶风格峻,低徊刚映日华妍。tōng tuō zhuǎn ráo fēng gé jùn,dī huái gāng yìng rì huá yán。
胸前草佩添丁喜,髻上花删过午蔫。xiōng qián cǎo pèi tiān dīng xǐ,jì shàng huā shān guò wǔ niān。
却笑并船诸女伴,明珠压得翠鬟偏。què xiào bìng chuán zhū nǚ bàn,míng zhū yā dé cuì huán piān。

大家

孙原湘

风格天然是大家,不施金翠不铅华。fēng gé tiān rán shì dà jiā,bù shī jīn cuì bù qiān huá。
眉弯只仿三分月,心曲常期百合花。méi wān zhǐ fǎng sān fēn yuè,xīn qū cháng qī bǎi hé huā。
早喜娇儿工蜡凤,每嗤小婢学涂鸦。zǎo xǐ jiāo ér gōng là fèng,měi chī xiǎo bì xué tú yā。
罗衣怕惹薰笼息,自有生香胜辟邪。luó yī pà rě xūn lóng xī,zì yǒu shēng xiāng shèng pì xié。

大家

孙原湘

形影相随语意关,调琴弄瑟两都娴。xíng yǐng xiāng suí yǔ yì guān,diào qín nòng sè liǎng dōu xián。
心如江汉交流水,梦在罗浮合体山。xīn rú jiāng hàn jiāo liú shuǐ,mèng zài luó fú hé tǐ shān。
承露绮兰双箭起,凌波罗袜一弓弯。chéng lù qǐ lán shuāng jiàn qǐ,líng bō luó wà yī gōng wān。
春晴不敢楼头望,恐被桃花妒玉颜。chūn qíng bù gǎn lóu tóu wàng,kǒng bèi táo huā dù yù yán。

大家

孙原湘

七情雕刻玉珑玲,光彻玻璃一座屏。qī qíng diāo kè yù lóng líng,guāng chè bō lí yī zuò píng。
约伴彩笺书日子,试儿锦字认风丁。yuē bàn cǎi jiān shū rì zi,shì ér jǐn zì rèn fēng dīng。
愁听谢豹啼残月,苦讽牵牛觅小星。chóu tīng xiè bào tí cán yuè,kǔ fěng qiān niú mì xiǎo xīng。
修得闺房清福胜,不教鹦鹉念心经。xiū dé guī fáng qīng fú shèng,bù jiào yīng wǔ niàn xīn jīng。

大家

孙原湘

也愿红颜也白头,一分慧带一分愁。yě yuàn hóng yán yě bái tóu,yī fēn huì dài yī fēn chóu。
恐防归燕常开箔,怕见飞英不下楼。kǒng fáng guī yàn cháng kāi bó,pà jiàn fēi yīng bù xià lóu。
绮语尚耽平素癖,芳情早谢踏青游。qǐ yǔ shàng dān píng sù pǐ,fāng qíng zǎo xiè tà qīng yóu。
簪花写幅兰亭帖,便当初三禊事修。zān huā xiě fú lán tíng tiē,biàn dāng chū sān xì shì xiū。

仙才

孙原湘

闺房林下誉难偏,一副身心两副妍。guī fáng lín xià yù nán piān,yī fù shēn xīn liǎng fù yán。
不道聪明尤绝世,即论光艳合生天。bù dào cōng míng yóu jué shì,jí lùn guāng yàn hé shēng tiān。
容教佛见拈花笑,诗到神来脱草传。róng jiào fú jiàn niān huā xiào,shī dào shén lái tuō cǎo chuán。
我欲讽卿键绣闼,放他霜月斗婵娟。wǒ yù fěng qīng jiàn xiù tà,fàng tā shuāng yuè dòu chán juān。

画舫四首

孙原湘

画舫相排若比邻,不曾珠箔障香尘。huà fǎng xiāng pái ruò bǐ lín,bù céng zhū bó zhàng xiāng chén。
一家语笑情初洽,半晌沉吟态更真。yī jiā yǔ xiào qíng chū qià,bàn shǎng chén yín tài gèng zhēn。
纨扇偶擎非掩敛,罗衣欲换且逡巡。wán shàn ǒu qíng fēi yǎn liǎn,luó yī yù huàn qiě qūn xún。
凭阑囗自青天看,几见嫦娥要辟人。píng lán wéi zì qīng tiān kàn,jǐ jiàn cháng é yào pì rén。
6711234567»