古诗词

徐汉苍

晓行铜陵道中

徐汉苍

残月一痕白,鸡鸣星欲稀。cán yuè yī hén bái,jī míng xīng yù xī。
朱栏人乍出,渔榜夜初归。zhū lán rén zhà chū,yú bǎng yè chū guī。
戍鼓有余响,林鸦无数飞。shù gǔ yǒu yú xiǎng,lín yā wú shù fēi。
青山在天末,长揖谢玄晖。qīng shān zài tiān mò,zhǎng yī xiè xuán huī。

寒集大观亭同方植之作

徐汉苍

苍龙缩首敛烟雾,到此江流束不住。cāng lóng suō shǒu liǎn yān wù,dào cǐ jiāng liú shù bù zhù。
惊涛直下罗刹矶,百折不回有余怒。jīng tāo zhí xià luó shā jī,bǎi zhé bù huí yǒu yú nù。
大观亭子横江开,裹创转战江声哀。dà guān tíng zi héng jiāng kāi,guǒ chuàng zhuǎn zhàn jiāng shēng āi。
将军碧血洒秋草,战士白骨生春苔。jiāng jūn bì xuè sǎ qiū cǎo,zhàn shì bái gǔ shēng chūn tái。
我读遗碑三叹息,手拍铜驼泪沾臆。wǒ dú yí bēi sān tàn xī,shǒu pāi tóng tuó lèi zhān yì。
何止田横五百人,断腕残肢土花蚀。hé zhǐ tián héng wǔ bǎi rén,duàn wàn cán zhī tǔ huā shí。
胜迹留传又几年,抚今追昔空徒然。shèng jì liú chuán yòu jǐ nián,fǔ jīn zhuī xī kōng tú rán。
但将风月供诗料,莫把兴亡话酒筵。dàn jiāng fēng yuè gōng shī liào,mò bǎ xīng wáng huà jiǔ yán。
鲥鱼斫脍开香瓮,深树流莺啭清哢。shí yú zhuó kuài kāi xiāng wèng,shēn shù liú yīng zhuàn qīng lòng。
为谁车马滞江干,纵有奇才亦何用。wèi shuí chē mǎ zhì jiāng gàn,zòng yǒu qí cái yì hé yòng。
东南宾从皆枚邹,射覆围棋事事幽。dōng nán bīn cóng jiē méi zōu,shè fù wéi qí shì shì yōu。
浊酒千杯浇磈礌,清商一曲弹箜篌。zhuó jiǔ qiān bēi jiāo wěi léi,qīng shāng yī qū dàn kōng hóu。
毁誉无凭安足道,莫教荣落伤怀抱。huǐ yù wú píng ān zú dào,mò jiào róng luò shāng huái bào。
壮志全消郭隗台,离愁绿遍王孙草。zhuàng zhì quán xiāo guō kuí tái,lí chóu lǜ biàn wáng sūn cǎo。
名士从来说过江,六朝山色仍当窗。míng shì cóng lái shuō guò jiāng,liù cháo shān sè réng dāng chuāng。
君看尘海风波险,那及空梁燕影双。jūn kàn chén hǎi fēng bō xiǎn,nà jí kōng liáng yàn yǐng shuāng。
长江极天帆去速,皖伯台前云树秃。zhǎng jiāng jí tiān fān qù sù,wǎn bó tái qián yún shù tū。
此时百感欲填膺,无端五岳撑空腹。cǐ shí bǎi gǎn yù tián yīng,wú duān wǔ yuè chēng kōng fù。
翠螺一点天边浮,中有李白之高楼。cuì luó yī diǎn tiān biān fú,zhōng yǒu lǐ bái zhī gāo lóu。
褰裳何必从公去,此间我识韩荆州。qiān shang hé bì cóng gōng qù,cǐ jiān wǒ shí hán jīng zhōu。

九咏

徐汉苍

君为青松枝,连蜷森百尺。jūn wèi qīng sōng zhī,lián quán sēn bǎi chǐ。
我为涧边草,孤心盟白石。wǒ wèi jiàn biān cǎo,gū xīn méng bái shí。
涧草吐春芳,松枝孕寒碧。jiàn cǎo tǔ chūn fāng,sōng zhī yùn hán bì。
出世为劳薪,在山守贞璧。chū shì wèi láo xīn,zài shān shǒu zhēn bì。

九咏

徐汉苍

青松比君子,时花喻美人。qīng sōng bǐ jūn zi,shí huā yù měi rén。
孤怀与世忤,何发娱佳辰。gū huái yǔ shì wǔ,hé fā yú jiā chén。
佳辰不能再,花月常如新。jiā chén bù néng zài,huā yuè cháng rú xīn。
斗酒自斟酌,念我平生亲。dòu jiǔ zì zhēn zhuó,niàn wǒ píng shēng qīn。
故人各天涯,天涯如比邻。gù rén gè tiān yá,tiān yá rú bǐ lín。
怀中一尺素,卷之能千春。huái zhōng yī chǐ sù,juǎn zhī néng qiān chūn。

九咏

徐汉苍

天香散幽室,兰蕙迎春开。tiān xiāng sàn yōu shì,lán huì yíng chūn kāi。
虽处尘嚣中,何异隐蒿莱。suī chù chén xiāo zhōng,hé yì yǐn hāo lái。
百忧萃一身,抚景空迟徊。bǎi yōu cuì yī shēn,fǔ jǐng kōng chí huái。
雕栏蓄异卉,风雨为之摧。diāo lán xù yì huì,fēng yǔ wèi zhī cuī。
良玉荐清庙,野烬吹为灰。liáng yù jiàn qīng miào,yě jìn chuī wèi huī。
枚叔歌《七发》,杜陵伤《八哀》。méi shū gē qī fā,dù líng shāng bā āi。
青丘何累累,白骨生莓苔。qīng qiū hé lèi lèi,bái gǔ shēng méi tái。