古诗词

徐杞

汪孝子诗

徐杞

习隐辞尘俗,端居葆性真。xí yǐn cí chén sú,duān jū bǎo xìng zhēn。
心惟甘淡泊,质更抱清淳。xīn wéi gān dàn pō,zhì gèng bào qīng chún。
盛德孚行路,遗风表搢绅。shèng dé fú xíng lù,yí fēng biǎo jìn shēn。
慈帏期不老,子舍讫终身。cí wéi qī bù lǎo,zi shě qì zhōng shēn。
寝膳朝昏切,扶持左右频。qǐn shàn cháo hūn qiè,fú chí zuǒ yòu pín。
疾无烦上药,诚可格明神。jí wú fán shàng yào,chéng kě gé míng shén。
寸草情逾苦,三春景欲沦。cùn cǎo qíng yú kǔ,sān chūn jǐng yù lún。
瞻容余涕泪,营葬剧艰辛。zhān róng yú tì lèi,yíng zàng jù jiān xīn。
不间生存日,宁忘永感辰。bù jiān shēng cún rì,níng wàng yǒng gǎn chén。
双鸠庐上乳,缟兔陇边驯。shuāng jiū lú shàng rǔ,gǎo tù lǒng biān xùn。
自昔传灵异,于君孰比伦。zì xī chuán líng yì,yú jūn shú bǐ lún。
一朝成大暮,千载失完人。yī cháo chéng dà mù,qiān zài shī wán rén。
幸际明良会,欣看纶綍新。xìng jì míng liáng huì,xīn kàn lún fú xīn。
芳声长不没,图篆勒贞珉。fāng shēng zhǎng bù méi,tú zhuàn lēi zhēn mín。