古诗词

徐盛持

螺墩偕同人宴集

徐盛持

重向螺墩载酒过,桃花人面复如何。zhòng xiàng luó dūn zài jiǔ guò,táo huā rén miàn fù rú hé。
琵琶声咽潇潇雨,环佩魂消瑟瑟波。pí pá shēng yàn xiāo xiāo yǔ,huán pèi hún xiāo sè sè bō。
天亦有情容客到,人能无恨得春多。tiān yì yǒu qíng róng kè dào,rén néng wú hèn dé chūn duō。
逢场作戏寻常事,肯为簪缨易薜萝。féng chǎng zuò xì xún cháng shì,kěn wèi zān yīng yì bì luó。

螺墩偕同人宴集

徐盛持

几度看花泛画船,三村毕竟负花缘。jǐ dù kàn huā fàn huà chuán,sān cūn bì jìng fù huā yuán。
旧时桃李犹能笑,此会裙钗亦是仙。jiù shí táo lǐ yóu néng xiào,cǐ huì qún chāi yì shì xiān。
山色微开新雨后,波光缓趁晚风前。shān sè wēi kāi xīn yǔ hòu,bō guāng huǎn chèn wǎn fēng qián。
城楼鼓角声声彻,回首江城起暮烟。chéng lóu gǔ jiǎo shēng shēng chè,huí shǒu jiāng chéng qǐ mù yān。

九日偕龚沤舸郭小岩门人范生问庭萧生含素唐生云溪王生清如游青原山登高席间分韵得来字次山谷韵

徐盛持

平生抱山癖,人事撄氛埃。píng shēng bào shān pǐ,rén shì yīng fēn āi。
名山多负负,到处空复回。míng shān duō fù fù,dào chù kōng fù huí。
登高访青原,盘纡白云隈。dēng gāo fǎng qīng yuán,pán yū bái yún wēi。
冈峦互扃钥,深入豁然开。gāng luán hù jiōng yào,shēn rù huō rán kāi。
巍巍净居寺,殿阁森良材。wēi wēi jìng jū sì,diàn gé sēn liáng cái。
佛家亦兴废,今昔良可哀。fú jiā yì xīng fèi,jīn xī liáng kě āi。
蹑屐遍探幽,言寻山水涯。niè jī biàn tàn yōu,yán xún shān shuǐ yá。
嵚崎磊落石,飞云绝梯阶。qīn qí lěi luò shí,fēi yún jué tī jiē。
亭台半倾圮,结构无文榱。tíng tái bàn qīng pǐ,jié gòu wú wén cuī。
泠泠曲涧泉,清不受尘埋。líng líng qū jiàn quán,qīng bù shòu chén mái。
听泉待月桥,道心生秭垓。tīng quán dài yuè qiáo,dào xīn shēng zǐ gāi。
天工胜人为,此理讵疑猜。tiān gōng shèng rén wèi,cǐ lǐ jù yí cāi。
我闻王姚江,讲学辨根荄。wǒ wén wáng yáo jiāng,jiǎng xué biàn gēn gāi。
聚徒居此山,岁举春秋杯。jù tú jū cǐ shān,suì jǔ chūn qiū bēi。
书声振林谷,相得遗形骸。shū shēng zhèn lín gǔ,xiāng dé yí xíng hái。
千载杳难期,五贤祠山摧。qiān zài yǎo nán qī,wǔ xián cí shān cuī。
吾道竟何如,后学谁追陪。wú dào jìng hé rú,hòu xué shuí zhuī péi。
讲堂不可再,俗僧徒掀豗。jiǎng táng bù kě zài,sú sēng tú xiān huī。
吊古感苍茫,?鸟声清哇。diào gǔ gǎn cāng máng,niǎo shēng qīng wa。
人杰地乃传,我今七贤偕。rén jié dì nǎi chuán,wǒ jīn qī xián xié。
重阳无风雨,欢携酒榼来。zhòng yáng wú fēng yǔ,huān xié jiǔ kē lái。
扪萝意延伫,日暮舆夫催。mén luó yì yán zhù,rì mù yú fū cuī。
何时买山隐,归路重徘徊。hé shí mǎi shān yǐn,guī lù zhòng pái huái。