古诗词

徐维城

峨嵋庵

徐维城

乍识峨嵋径,小桥溪半横。zhà shí é méi jìng,xiǎo qiáo xī bàn héng。
捎云千竹冷,供佛一镫清。shāo yún qiān zhú lěng,gōng fú yī dèng qīng。
菊圃荒春草,僧房起梵声。jú pǔ huāng chūn cǎo,sēng fáng qǐ fàn shēng。
顿令心地静,我亦学无生。dùn lìng xīn dì jìng,wǒ yì xué wú shēng。

春风

徐维城

春风变万物,不变郁陶心。chūn fēng biàn wàn wù,bù biàn yù táo xīn。
梦熟还乡路,愁连匝地阴。mèng shú hái xiāng lù,chóu lián zā dì yīn。
花时增怅惘,桑土计深沈。huā shí zēng chàng wǎng,sāng tǔ jì shēn shěn。
沙岸日初暝,徘徊犹苦吟。shā àn rì chū míng,pái huái yóu kǔ yín。

化成庵

徐维城

放舟渺入水云乡,曲径通幽草木香。fàng zhōu miǎo rù shuǐ yún xiāng,qū jìng tōng yōu cǎo mù xiāng。
古树摩空凝暮霭,奇花舞景媚初阳。gǔ shù mó kōng níng mù ǎi,qí huā wǔ jǐng mèi chū yáng。
目无嚣俗来禅境,应有烟霞贮客囊。mù wú xiāo sú lái chán jìng,yīng yǒu yān xiá zhù kè náng。
瓶钵随缘聊可托,不辞信宿此山房。píng bō suí yuán liáo kě tuō,bù cí xìn sù cǐ shān fáng。