古诗词

徐汝烜

小春月晤周小山别后叠韵奉寄二首

徐汝烜

征雁俄惊过汉南,逢君此日快深谈。zhēng yàn é jīng guò hàn nán,féng jūn cǐ rì kuài shēn tán。
交情自觉忘新故,诗味真能阅苦甘。jiāo qíng zì jué wàng xīn gù,shī wèi zhēn néng yuè kǔ gān。
腹有经纶才久裕,胸无尘俗趣尤涵。fù yǒu jīng lún cái jiǔ yù,xiōng wú chén sú qù yóu hán。
匆匆握别增离思,夙仰高怀未尽探。cōng cōng wò bié zēng lí sī,sù yǎng gāo huái wèi jǐn tàn。

小春月晤周小山别后叠韵奉寄二首

徐汝烜

气味相亲有几人,知交握手见天真。qì wèi xiāng qīn yǒu jǐ rén,zhī jiāo wò shǒu jiàn tiān zhēn。
嗣宗才藻能超俗,叔度襟怀果绝伦。sì zōng cái zǎo néng chāo sú,shū dù jīn huái guǒ jué lún。
文阵声名推卓越,诗家格律著精纯。wén zhèn shēng míng tuī zhuó yuè,shī jiā gé lǜ zhù jīng chún。
著鞭愧我难追步,辛苦还期共指陈。zhù biān kuì wǒ nán zhuī bù,xīn kǔ hái qī gòng zhǐ chén。

白荷花

徐汝烜

偶来池畔引清风,别有幽香惬素衷。ǒu lái chí pàn yǐn qīng fēng,bié yǒu yōu xiāng qiè sù zhōng。
高士何妨矜眼白,美人曾否怨颜红。gāo shì hé fáng jīn yǎn bái,měi rén céng fǒu yuàn yán hóng。
波摇玉骨神逾净,露浥冰肌态更丰。bō yáo yù gǔ shén yú jìng,lù yì bīng jī tài gèng fēng。
社结远公堪做伴,几回欣赏付诗筒。shè jié yuǎn gōng kān zuò bàn,jǐ huí xīn shǎng fù shī tǒng。