古诗词

翁叔元

下第出都途中偶成

翁叔元

孤踪寂寞与时违,匹马荒郊趁落晖。gū zōng jì mò yǔ shí wéi,pǐ mǎ huāng jiāo chèn luò huī。
有影自随还对语,无家可老尚思归。yǒu yǐng zì suí hái duì yǔ,wú jiā kě lǎo shàng sī guī。
花当寒谷先秋落,雁叫空江带雪飞。huā dāng hán gǔ xiān qiū luò,yàn jiào kōng jiāng dài xuě fēi。
弃妇可怜身已去,向人犹整嫁时衣。qì fù kě lián shēn yǐ qù,xiàng rén yóu zhěng jià shí yī。

闻官军收八闽

翁叔元

三年转战苦苍生,禁旅传餐满市城。sān nián zhuǎn zhàn kǔ cāng shēng,jìn lǚ chuán cān mǎn shì chéng。
窦氏已来关右表,令公犹典朔方兵。dòu shì yǐ lái guān yòu biǎo,lìng gōng yóu diǎn shuò fāng bīng。
却看星象书含誉,应有花名赐太平。què kàn xīng xiàng shū hán yù,yīng yǒu huā míng cì tài píng。
愿得临边诸将帅,许教陇亩事春耕。yuàn dé lín biān zhū jiāng shuài,xǔ jiào lǒng mǔ shì chūn gēng。

病中杂述

翁叔元

迩来有微疾,遂得身间居。ěr lái yǒu wēi jí,suì dé shēn jiān jū。
隐几发清思,且复亲诗书。yǐn jǐ fā qīng sī,qiě fù qīn shī shū。
夜阑不成寐,落月明前除。yè lán bù chéng mèi,luò yuè míng qián chú。
渐觉万虑捐,往往见太虚。jiàn jué wàn lǜ juān,wǎng wǎng jiàn tài xū。
多恐疾良已,此念又复初。duō kǒng jí liáng yǐ,cǐ niàn yòu fù chū。

病中杂述

翁叔元

我初亦何为,无端在陶冶。wǒ chū yì hé wèi,wú duān zài táo yě。
我身既非真,况乃名氏假。wǒ shēn jì fēi zhēn,kuàng nǎi míng shì jiǎ。
因复被虚声,从人置高下。yīn fù bèi xū shēng,cóng rén zhì gāo xià。
微生属醯鸡,世事付野马。wēi shēng shǔ xī jī,shì shì fù yě mǎ。
浮云与电光,于我何有者。fú yún yǔ diàn guāng,yú wǒ hé yǒu zhě。