古诗词

华宜

浪淘沙·幼儿玉榖学诗颇有可观,因填此解

华宜

吟咏是家风。yín yǒng shì jiā fēng。
笑煞而翁。xiào shā ér wēng。
爨烟不起句矜工。cuàn yān bù qǐ jù jīn gōng。
痴绝又看痴种继,蠹产书中。chī jué yòu kàn chī zhǒng jì,dù chǎn shū zhōng。
格律那沉雄。gé lǜ nà chén xióng。
应恕儿童。yīng shù ér tóng。
乌丝须界写笺红。wū sī xū jiè xiě jiān hóng。
寄与长安潦倒客,一展眉峰。jì yǔ zhǎng ān lǎo dào kè,yī zhǎn méi fēng。

踏莎行·题夫子《旷怡轩词钞》后

华宜

才可穷人,文能寿世。cái kě qióng rén,wén néng shòu shì。
证之夫婿真都是。zhèng zhī fū xù zhēn dōu shì。
工诗馀事又工词,红牙喜按衣迟紫。gōng shī yú shì yòu gōng cí,hóng yá xǐ àn yī chí zǐ。
宝气腾行,珠光吐字。bǎo qì téng xíng,zhū guāng tǔ zì。
候封万户荣输此。hòu fēng wàn hù róng shū cǐ。
但愁声倚绿窗难,只应记曲呼娘子。dàn chóu shēng yǐ lǜ chuāng nán,zhǐ yīng jì qū hū niáng zi。

满庭芳·清明日归宁舟中作

华宜

桃雨流红,柳烟晕碧,一年佳节清明。táo yǔ liú hóng,liǔ yān yūn bì,yī nián jiā jié qīng míng。
蓬窗舒眼,更喜值归宁。péng chuāng shū yǎn,gèng xǐ zhí guī níng。
梦绕亲庭几度,迢迢水、似隔层城。mèng rào qīn tíng jǐ dù,tiáo tiáo shuǐ shì gé céng chéng。
今宵里,牵衣膝下,好话别离情。jīn xiāo lǐ,qiān yī xī xià,hǎo huà bié lí qíng。
心惊。xīn jīng。
犹记得,争夸玉润,不愧冰清。yóu jì dé,zhēng kuā yù rùn,bù kuì bīng qīng。
怎频年毷氉,弹铗神京。zěn pín nián mào sào,dàn jiá shén jīng。
劳我椿萱望眼,门楣上、何日春生。láo wǒ chūn xuān wàng yǎn,mén méi shàng hé rì chūn shēng。
家乡近,劝开眉锁,遥岸啭莺声。jiā xiāng jìn,quàn kāi méi suǒ,yáo àn zhuàn yīng shēng。