古诗词

袁棠

胥江舟次赠蒋伯生

袁棠

回乡仍作客,旧业已无家。huí xiāng réng zuò kè,jiù yè yǐ wú jiā。
公子衣犹葛,高堂鬓欲华。gōng zi yī yóu gé,gāo táng bìn yù huá。
方舟留夜话,孤烛照天涯。fāng zhōu liú yè huà,gū zhú zhào tiān yá。
挥手愁明发,纷纷散晓鸦。huī shǒu chóu míng fā,fēn fēn sàn xiǎo yā。

幽居

袁棠

欲识蓬门境,荒苔草色深。yù shí péng mén jìng,huāng tái cǎo sè shēn。
疏篱穿犬道,巧语杂春禽。shū lí chuān quǎn dào,qiǎo yǔ zá chūn qín。
慢效阮君泪,还怜钟子心。màn xiào ruǎn jūn lèi,hái lián zhōng zi xīn。
琴书今古意,流水岂知音。qín shū jīn gǔ yì,liú shuǐ qǐ zhī yīn。

扬州官舍赠徐稼庭司马

袁棠

判醉为君尽一卮,梅花水部有新诗。pàn zuì wèi jūn jǐn yī zhī,méi huā shuǐ bù yǒu xīn shī。
蜀冈二月春堪画,社日东风雨似丝。shǔ gāng èr yuè chūn kān huà,shè rì dōng fēng yǔ shì sī。
官位已看黄绶贵,交情还记布衣时。guān wèi yǐ kàn huáng shòu guì,jiāo qíng hái jì bù yī shí。
故人分俸寻常事,郑重平生鲍叔知。gù rén fēn fèng xún cháng shì,zhèng zhòng píng shēng bào shū zhī。

秋夜怀兄

袁棠

寂寞秋声思不禁,绣帘微动晚风侵。jì mò qiū shēng sī bù jìn,xiù lián wēi dòng wǎn fēng qīn。
阑干影转千家月,砧杵声移两地心。lán gàn yǐng zhuǎn qiān jiā yuè,zhēn chǔ shēng yí liǎng dì xīn。
手足情怀频怅望,诗书镫火费追寻。shǒu zú qíng huái pín chàng wàng,shī shū dèng huǒ fèi zhuī xún。
红笺欲寄何由达,千里江南少雁音。hóng jiān yù jì hé yóu dá,qiān lǐ jiāng nán shǎo yàn yīn。

送春有感

袁棠

留春不住奈春何,飞絮飘红委逝波。liú chūn bù zhù nài chūn hé,fēi xù piāo hóng wěi shì bō。
巧舌鸟如莺最小,无名花著子偏多。qiǎo shé niǎo rú yīng zuì xiǎo,wú míng huā zhù zi piān duō。
萍浮池馆鱼吹浪,香减酴醾燕出窠。píng fú chí guǎn yú chuī làng,xiāng jiǎn tú mí yàn chū kē。
正是绿肥红瘦日,可怜青鬓暗消磨。zhèng shì lǜ féi hóng shòu rì,kě lián qīng bìn àn xiāo mó。

七夕

袁棠

遥见微云海上生,接来一带鹊桥横。yáo jiàn wēi yún hǎi shàng shēng,jiē lái yī dài què qiáo héng。
几家帘卷针楼月,何处人吹玉管笙。jǐ jiā lián juǎn zhēn lóu yuè,hé chù rén chuī yù guǎn shēng。
传说女牛今夕会,果然风露此时清。chuán shuō nǚ niú jīn xī huì,guǒ rán fēng lù cǐ shí qīng。
嫦娥似亦怜深夜,影照银河分外明。cháng é shì yì lián shēn yè,yǐng zhào yín hé fēn wài míng。

楼台

袁棠

楼台缥缈树周遮,小径蘼芜一道斜。lóu tái piāo miǎo shù zhōu zhē,xiǎo jìng mí wú yī dào xié。
春色重门深锁住,不知开过几番花。chūn sè zhòng mén shēn suǒ zhù,bù zhī kāi guò jǐ fān huā。

春兴回文

袁棠

沈沈绿柳和风暖,艳艳红桃晓日晴。shěn shěn lǜ liǔ hé fēng nuǎn,yàn yàn hóng táo xiǎo rì qíng。
深苑春莺啼舌巧,林花乱蝶舞风轻。shēn yuàn chūn yīng tí shé qiǎo,lín huā luàn dié wǔ fēng qīng。

秋夕

袁棠

云锁秋光夜气浓,半窗花月影重重。yún suǒ qiū guāng yè qì nóng,bàn chuāng huā yuè yǐng zhòng zhòng。
不知谁弄桓伊笛,黄叶萧萧下晚风。bù zhī shuí nòng huán yī dí,huáng yè xiāo xiāo xià wǎn fēng。

夜过姑苏

袁棠

繁华初认阖闾城,隐隐亭台月色升。fán huá chū rèn hé lǘ chéng,yǐn yǐn tíng tái yuè sè shēng。
两岸吴歌平岸水,红楼高映满河镫。liǎng àn wú gē píng àn shuǐ,hóng lóu gāo yìng mǎn hé dèng。

赋得春风扇微和

袁棠

春风能扇物,淑气媚晴和。chūn fēng néng shàn wù,shū qì mèi qíng hé。
荡漾迎春转,飘摇拂面过。dàng yàng yíng chūn zhuǎn,piāo yáo fú miàn guò。
暖吹桃蕊绽,轻递柳梢多。nuǎn chuī táo ruǐ zhàn,qīng dì liǔ shāo duō。
助蝶翻新翅,传莺弄巧歌。zhù dié fān xīn chì,chuán yīng nòng qiǎo gē。
有声来竹径,无影动池波。yǒu shēng lái zhú jìng,wú yǐng dòng chí bō。
玉律回芳节,清晖映远坡。yù lǜ huí fāng jié,qīng huī yìng yuǎn pō。

寒翠石

袁棠

此石不能语,前朝事丛残。cǐ shí bù néng yǔ,qián cháo shì cóng cán。
清游亦陈迹,逝水无回澜。qīng yóu yì chén jì,shì shuǐ wú huí lán。
在旁孰知状,汝著冷眼看。zài páng shú zhī zhuàng,rǔ zhù lěng yǎn kàn。
何当抚入图,挂壁生苍寒。hé dāng fǔ rù tú,guà bì shēng cāng hán。

写溪楼迟客图系之以诗

袁棠

高树生秋声,孤村断人迹。gāo shù shēng qiū shēng,gū cūn duàn rén jì。
峰寒不作云,重叠见山脉。fēng hán bù zuò yún,zhòng dié jiàn shān mài。
冈绝沙句连,游目杳无极。gāng jué shā jù lián,yóu mù yǎo wú jí。
晏坐水边楼,明灭数帆席。yàn zuò shuǐ biān lóu,míng miè shù fān xí。
谁从烟外指,人家住寒碧。shuí cóng yān wài zhǐ,rén jiā zhù hán bì。
美人期不来,幽景足可惜。měi rén qī bù lái,yōu jǐng zú kě xī。
拈笔写荒寒,斜阳澹将夕。niān bǐ xiě huāng hán,xié yáng dàn jiāng xī。

哭步蟾三兄

袁棠

昔我于归辞故国,别母牵衣留不得。xī wǒ yú guī cí gù guó,bié mǔ qiān yī liú bù dé。
三兄送我向江南,锦浪桃花同一色。sān xiōng sòng wǒ xiàng jiāng nán,jǐn làng táo huā tóng yī sè。
姑嫜堂上爱兄贤,代作冰人赘陆宅。gū zhāng táng shàng ài xiōng xián,dài zuò bīng rén zhuì lù zhái。
一家亲作两家亲,月夕花朝秋复春。yī jiā qīn zuò liǎng jiā qīn,yuè xī huā cháo qiū fù chūn。
同看琼圃花连蒂,醉踏平山月一轮。tóng kàn qióng pǔ huā lián dì,zuì tà píng shān yuè yī lún。
二兄春赴琼林宴,花砖日影摇金殿。èr xiōng chūn fù qióng lín yàn,huā zhuān rì yǐng yáo jīn diàn。
铜章墨绶出都城,远别京华赴洛县。tóng zhāng mò shòu chū dōu chéng,yuǎn bié jīng huá fù luò xiàn。
洛县有花花满署,正是板舆迎母处。luò xiàn yǒu huā huā mǎn shǔ,zhèng shì bǎn yú yíng mǔ chù。
临安雁字至维扬,整促行装从此去。lín ān yàn zì zhì wéi yáng,zhěng cù xíng zhuāng cóng cǐ qù。
辞侬归去奉高堂,薰风萦纡道路长。cí nóng guī qù fèng gāo táng,xūn fēng yíng yū dào lù zhǎng。
地接函关几千里,劳损精神从此始。dì jiē hán guān jǐ qiān lǐ,láo sǔn jīng shén cóng cǐ shǐ。
一家花萼聚中州,金盏琴堂屡唱酬。yī jiā huā è jù zhōng zhōu,jīn zhǎn qín táng lǚ chàng chóu。
彩衣正要娱亲侧,天上来催赴玉楼。cǎi yī zhèng yào yú qīn cè,tiān shàng lái cuī fù yù lóu。
前年五弟先摧折,今日兄为泉下客。qián nián wǔ dì xiān cuī zhé,jīn rì xiōng wèi quán xià kè。
连理人分次第亡,刀铓一夜生胸膈。lián lǐ rén fēn cì dì wáng,dāo máng yī yè shēng xiōng gé。
从今怕见广陵春,回首天涯倍怆神。cóng jīn pà jiàn guǎng líng chūn,huí shǒu tiān yá bèi chuàng shén。
羡杀世间嬉戏者,荆花成队是何人。xiàn shā shì jiān xī xì zhě,jīng huā chéng duì shì hé rén。